Tình Thương Cao Cả
Tác Giả : Phạm Văn Đằng
E : Thưa anh, em đi học mới về.
A : Ờ, em về rồi đó à.
E : Hôm nay có đi diễn không anh ?
A : Ờ có … chút nữa anh mới đi. À, em vào trong tắm rửa rồi ăn cơm đi em.
E : Anh à, sao … hôm nay em thấy anh buồn quá vậy ? Anh có tâm sự gì hả ?
A : (thở dài) … Anh nhớ cha, nhớ mẹ. Em biết không … anh đã xa cha, xa mẹ, xa quê hương để quyết tâm lên đường lập nghiệp.
Phụng Hoàng (câu 5-8) :
A: Bởi gì ngày … xưa.1n Gia đình ta nghèo khó cơ bần.1n Thương cha mẹ gian lao khuya sớm tảo tần.2n Anh phải đem thân đỡ đần bao khó nhọc.1n Vừa học, vừa làm, để giúp đỡ song thân.1n
E : Anh đã quyết tâm, xa xóm làng quen thuộc, cất bước ra đi tìm sự nghiệp cho mình, mong cuộc sống đổi thay, để anh giúp đỡ gia đình.
Vọng Cổ :
Câu 1 :
A : Ngày ấy anh đi chỉ gói hành trang và cây đàn xứ sở. Cha mẹ tiễn anh đi nghẹn ngào, nức nở, nước mắt rơi rơi cho dạ tái tê … buồn.16
2n Từ ấy đến nay đã mười mấy năm trường. Bao nỗi buồn lo của cuộc đời gian khó, đã xóa nhòa theo năm tháng dần qua.24 Rời bỏ quê nhà, anh theo nghiệp cầm ca, anh đã tìm ra hạnh phúc cho mình.28 Muôn nẻo đăng trình qua xứ lạ trời xa, anh vẫn nhớ cha mẹ già nơi mái nhà năm cũ.32
E: (Nói) Cha mẹ luôn khen anh là đứa con hiếu thảo
A : Bấy lâu nay vì bộn bề công việc nên anh không về thăm cha mẹ được. Anh nghĩ , chắc cha mẹ buồn lắm.
E : Cha mẹ không buồn đâu, bởi cha mẹ hiểu, anh là nghệ sĩ, ít có thời gian rảnh. À, bà con quê mình nói, không ai ngờ anh được như ngày hôm nay.
A: Em biết không,12 anh có được ngày hôm nay, được bà con thương tưởng, là nhờ tổ nghiệp linh thiêng dẫn lối soi đường. Để anh có thể vượt qua gian khó đời thường. Bên cạnh đó, còn có người anh kết nghĩa, đó là anh Tư, tận tâm tận tình dìu dắt bước chân anh.24
Trăng Thu Vĩ :
E : Đời anh số phận an bài
Trải qua bao ngày lận đận
Giờ đây danh phận rỡ ràng.
A: Anh đem cung đàn tiếng nhạc
Dâng đời muôn ý thơ
Thân tằm(-) vương vấn tơ.
E : Anh được thành danh đó là niềm hãnh diện, đối với cha mẹ hiền và với cả em đây.
(Nói)
A : Em à, anh bây giờ coi như đã tạm yên, nhưng lòng anh vẫn canh cánh nỗi buồn lo.
E : Ủa, anh buồn lo, mà buồn lo chuyện gì vậy anh ?
A : Anh buồn, là vì đối với cha mẹ, anh chưa tròn chữ hiếu. Còn đối với em, anh thấy mình cũng chưa tròn bổn phận.
E : Anh à, anh đừng có nói như vậy.
Vọng Cổ :
Câu 5 :
E : Đối với em, anh là người anh vô cùng cao cả. Anh đã trải qua bao nhọc nhằn vất vả để lo lắng cho mẹ cha và cho cả gia … đình.
2n Anh đã cho em cả cuộc đời mình. Tình cảm đó vô cùng cao quý, em nguyện suốt đời ghi khắc trong tim.
A : Em à,
Đoản Khúc Lam Giang :
A : Nếu biết anh đây đã bao ngày,(-) vì em không tiếc chi thân, hãy chuyên cần siêng năng,(-) gắng công ăn học mai mốt này thành danh,(-) góp công xây đời cho đời mẹ cha luôn sướng vui.
E : Vì cha mẹ vì anh em gắng công gắng sức, rèn đức, luyện tâm, ăn học thành tài.(xề)
Lý Tòng Quân:
A : Nghe bao lời chân tình em phân(-)
Anh đây, thấy hân hoan trong lòng.(-)
Thầm mong mai này em tròn công danh(-)
Đền đáp công ơn của cha với mẹ(-)
E : Nghe lời anh khuyên, em đêm ngày gắng công.
Câu 6 :
A : Học hành gắng công để thành người hữu dụng. Đem tuổi thanh xuân chung sức xây đời.(xề6)
Thương em, nhắn nhủ đôi lời
E : Lời anh dạy bảo em trọn đời không quên
A : Phận làm con mình phải giữ tròn đạo hiếu, để cha mẹ vui mừng sống mãi với thời gian.