NGHÌN XƯA VỌNG BƯỚC
Thế Nguyễn
__________o0o__________
Nghìn xưa còn vang vọng tiếng lòng
Thương nhớ ngàn năm đất Thăng Long...
Non sông tiếp bước người đi trước
Từ buổi khai hoang, chí cả lên đàng...
[Phi Vân 3-7]:
Quê hương, đất mẹ yêu thương.
Đấu tranh kiên cường, cho bước đường thênh thang.
Tiến lên xóa vết nhơ ngoại bang.
Trong khí hùng hồn thiêng núi sông đã hóa thân từ khổ đau lầm than.
Nét son vàng nghìn năm vẫn ghi, đã lưu danh mãi theo gió ngàn.
Khúc khải hoàng, sử xanh còn vang.
Bước quân vọng giữa đất trời thênh thang.
[Câu 1]:
Bước ta đi nghe trong gió lộng còn vang vọng đâu đây tiếng trống đồng thuở quyết chí ra đi một lòng khai hoang mở cõi, dáng vóc non sông gấm bồi trên mỗi dấu thời gian còn vương mang khí tiết người xưa rạng rỡ giống Tiên Rồng.
Dòng máu lưu thông trong mỗi trái tim của người con đất thánh Lạc Hồng.
Truyền thống kiên trung, quật cường, bất khuất, chí cả oai hùng thuở mở đất hồng hoang.
Đuổi xâm lăng, giữ cõi bờ lưu dấu vẻ vang, dẫu hiểm nguy, sinh tử cũng không màng.
Cho Tổ Quốc muôn đời sánh bước hiên ngang, qua giông tố mây mù vẫn rỡ ràng trang sử.
[Câu 2]:
Tiếng trống năm xưa thúc giục bao lòng trai tráng, nghe Tổ Quốc gọi tên mà quyết chí lên đàng.
Hừng hực lửa tim yêu vì giang san mà chẳng sợ nguy nàn.
Tuổi xuân xanh, ánh mắt ngời rực sáng, khí thế hào hùng của một thế hệ kiên trung.
Viết tiếp bản hoan ca cho một dân tộc anh hùng, dù bể thẳm núi sâu hay chiến tuyến mịt mùng khói lửa.
Màu áo cha ông tô đất nước ngàn xanh thêm nữa, cẩm tú rạng ngời đất mẹ trời Nam.
[Trăng Thu]:
Ngàn xưa vang vọng tiếng trống đồng oai linh theo gió đưa.
Gió sương chập chùng, chí trai vẫy vùng.
Vầng dương soi tiếp bước cha ông.
Mênh mông biển rộng, muôn dặm trời xa tung cánh bay.
[Câu 5]:
Từ trong xiềng xích đứng lên bao dấu tích tiền nhân sử vàng còn lưu lại, khúc hát mẹ Âu Cơ ru con từ thời thơ dại đã lan theo chiều dài đất nước suốt bốn nghìn năm tên đất Việt kiêu hùng.
Mười tám đời dựng xây, phồn thịnh Văn Lang mãi ghi nhớ công đức Vua Hùng.
Ngàn sau hậu thế nguyện xin vẹn gìn xứ sở, giữ vững cõi bờ một dãy giang san.
Nhớ mẹ kể con nghe Tổ Quốc đã qua rồi những ngày tháng gian nan, ánh dương chói rạng không màu tan tiếng khóc.
Là nhờ máu xương của bao thế hệ anh hùng dân tộc ngã xuống cho quê hương tiếng vọng ngàn đời.
[Điệp Khúc Phi Vân - 12-14]:
Bước chân kiên cường không ngại chi.
Tử sanh nguy nàn, đã làm nên
Nét son sử vàng theo thời gian,
Rỡ ràng, vẻ vang.
Người nặng mang, công ơn ngàn núi sông.
[về câu 6]:
Vững chí hiên ngang, sóng bằng một dạ, thiêng liêng biết bao cơ đồ tiền nhân đã dựng xây.
Nghe thầm nơi đất còn tiếng nói của lớp lớp người xưa, non nước hôm nay phải chính tay ta giữ lấy.
Hào khí dâng cao trời Nam tự hào biết mấy, một dãy giang sơn còn trông thấy nghìn trường.
Mỗi ngọn núi, con đường đã thấm không biết bao máu xương của người đã cho quê hương mùa xuân trọn vẹn.
Ngã xuống dưới chân thù nhưng lòng không thẹn, để sông núi oai hùng còn vang vọng nghìn xưa.