[Tân Nhạc]
CẢNH TRẦN MINH VỀ QUÊ GẶP LẠI NHUẬN ĐIỀN
Trần Minh: Nhuận Điền huynh
Nhuận Điền: kìa hiền đệ, hiền đệ về đây chắc đã
Trần Minh: đại huynh, đại huynh, chúng ta hãy lại đây nè, ngồi xuống dưới gốc cây uống cạn chung rượuu để nhớ hoài cái ngày đưa tiễn với nhau, đi đại huynh
Nhuận Điền: khoan đã, lòng ta còn thắc mắc nên chưa uống được, đệ nghe ta hỏi
Trần Minh: Vâng, đại huynh cứ hỏi đi, đệ sẵn sàng rửa tai để nghe nè
Nhuận Điền: hiền đệ dám mang hình hài xơ xác trở về đây à?
Trần Minh: Sao đại huynh lại cấm đệ trở về nơi mà đệ chất chứa nhiều thâm tình chứ
Nhuận Điền: chính vì thâm tình đó, mà ta có lời hằn hộc hỏi hiền đệ
Trần Minh: ơ đại huynh, đệ đã làm gì mà..mà..
Nhuận Điền: đệ đã làm tủi hổ lòng bá mẫu và phụ lòng người con gái chung tình
Trần Minh: à, đại huynh muốn nói đến Quỳnh Nga à
Nhuận Điền: chứ còn ai nữa, nàng đã vì ai mang đôi bàn tay cần lao hiền phụ đặt lên vai hiền đệ với bao nhiêu tình yêu kì vọng thuần khiết tinh khôi
Trần Minh: hiền đệ thành thật xin lỗi đại huynh đó, vì hiền đệ của đại huynh đã đổ trạng rồi
Nhuận Điền:
Hả? Đã đỗ trạng nguyên rồi ?! Ha ha ha ...
(ngập ngừng) Ơ ... tại sao ... tại sao trạng nguyên mà ăn mặc như vầy đây sao ?
Trần Minh:
Đại huynh vẫn chưa tin lời của đệ à ?
Nhuận Điền:
Hiền đệ, ta mong rằng mấy tháng cách xa nhau hiền đệ không thay đổi tâm tính, một trạng nguyên được vinh quy mà lại im lìm, không có chiếu của vua chuyển về làng lo đón tiếp, và ngay cả huyện quan sở tại không biết không hay !
Trần Minh:
Đệ đâu có còn ai ở đây đâu mà rình rang cho rở ràng dòng họ chớ !
[KHỐC HOÀNG THIÊN] (12 câu, nhịp 2)
[1.] Cho nên đệ có ý tâu xin với đức thánh quân
Đừng ban chiếu thông báo trước
[2.] Đệ sẽ tùy nghi mà sắp xếp
Nhuận Điền:
[3.] Sao bổng dưng tân trạng Trần Minh,
[4.] Lại xin làm một chuyện lạ đời
Trần Minh:
[5.] Đối với đại huynh và hiền phụ Quỳnh Nga,
[6.] Đệ phải dành cho bao tình cảm thiết tha
[7.] Vì hai người tình rất thâm trọng
[8.] Đệ phải hết lòng lo lắng liệu toan
[9.] Phải đón mừng nhau cho hết sức đậm đà
[10.] Cho xứng với tình và thâm ân
[11.] Đệ mới xin làm chuyện nghịch thường
[12.] Vậy mà vẫn chưa trọn lòng yêu thương
Trần Minh:
Rượu này không phải là rượu trạng nguyên hay ngự
tửu, mà rượu này đệ đã ghé mua ở một quán nghèo
ở bên đường. Vậy bây giờ anh em mình cùng hâm nóng
lại chén rượu ngày xưa, chén rượu của ngày đưa
tiễn.
Nhuận Điền:
Ạ, giờ là trạng nguyên mà vẫn uống được rượu quán
nghèo ngày xưa
[VỌNG CỔ] (câu 1, 2, 3)
Câu 1:
Trần Minh:
Lối : Uống chớ đại huynh ! Tuy rượu quán nghèo nhưng nồng nàn hương vị.
Xin kính cẩn tay nâng mời tri kỷ, mượn chén rượu ngày xưa cho tròn vẹn thâm ... tình (HÒ)
Rượu lạt trạng nguyên thì đệ chỉ xin dám uống một mình (HÒ)
Đâu dám rót làm bẩn môi người nghĩa khí,
Xin gởi vào đây bằng hương vị của ngày xưa (XÊ)
Cởi áo mão cân đai gởi cho quân hầu cận
Mặc nguyên áo cơ hàn để mừng bạn tương tri (XANG)
Vậy rượu tương phùng đại huynh hãy uống đi
Uống chén rượu hôm nay mà nhớ ngày đưa tiễn (CỐNG)
Câu 2:
Nhuận Điền:
Vâng, ta xin uống đây
Trần Minh:
Uống đi đại huynh. (XÊ) Mời đại huynh hãy uống thêm một chung nữa
(XANG)
Nhuận Điền: (cười)
Ha ha ha ... hảo bằng hữu ! (XANG)
Cởi lớp áo trạng nguyên đệ đã đãi ta bằng chung rượu cơ hàn (HÒ)
Chun rượu buổi tiễn đưa chưa phai được vị men nồng (HÒ)
Xin đa tạ với nhiều thâm cảm
Xao xuyến tâm hồn vương đậm nghĩa cố tri (XÊ)
Hơi rượu hôm nay ướp men tình ngày cũ
Ta cứ nghe sao còn hơi hướm trạng nguyên
Rượu đã mất ngon (XANG)
Thôi, chỉ xin uống cạn vài chun nhỏ rồi lại quay về vui
cuốc bẫm cày sâu (XANG)
Câu 3:
Trần Minh:
Đại huynh, đại huynh nỡ để cho đệ khi có áo mão cân đai đành phải (XANG) mất bạn hay sao !
Nhuận Điền:
Làm sao được nữa ! Đôi bằng hữu khi có một kẻ cao
sang, không sao tránh được mặc cảm vì phân chia giai cấp
Trần Minh:
Đại huynh, (XÊ) có còn gì để dạy nhau chăng ?
Nhuận Điền:
Còn ! Ta xin tặng đệ một nhành bông lúa mới thay lời dặn dò
Khi được cao sang (XANG) xin chớ quên lòng những kẻ bùn
lấm tay chân, nuôi dưỡng nhân sinh. Họ là những
người ân. Nhưng lớp người đó lại chịu nhiều (XANG)
khinh bạc của hạng người áo rộng mũ cao, ăn trên ngồi
trước mà bây giờ đệ đã dấn thân vô. (XÊ)
Trần Minh:
Đa tạ đại huynh. (CỐNG) Trân trọng nhận trong tay nhành
lúa mới thơm tho tâm nguyện sẽ giữ tròn lời ký thác.
(XANG) Trong đời đệ chỉ có hai người thân yêu nhứt,
là hiền phụ Quỳnh Nga và bằng hữu Nhuận Điền (HÒ)
CẢNH CÔNG CHÚA BÍCH VÂN & QUỲNH NGA
[TÂN NHẠC]
Dòng tơ tươi thắm đau thân tằm se mình
Lòng vương tơ với tâm sự gì cuộc đời
Người tha thiết sống yêu cuộc đời như tằm
Dầu cho nắng sương vẫn vẹn niềm vui
Từng dòng tơ mướt thắm, là tằm đang rút máu
Để điểm tô cho đời vui. Hồn người khuê nữ đã
Quyết sống cho ân tình
Lấy khó thương vui xây niềm vui
Người sanh ra phải đâu đợi chờ căn phần
Cần kiệm chăm đấu tranh vượt dành mong đợi
Vì hạnh phúc phải do tay người dựng gầy
Đừng mơ ước không thể đợi trời cho.
Quỳnh Nga :
Xin chào tiểu thơ
Công chúa:
Nàng gọi ai là tiểu thơ
Quỳnh Nga:
Ở đây chỉ có 2 người, không lẽ tôi gọi tôi sao?
Công chúa:
Nhưng ta cấm nàng gọi ta là tiểu thơ
Quỳnh Nga:
2 người con gái xa lại gặp nhau, nhìn trang phục thử nghĩ dùng danh xưng tiểu thơ để chào hỏi, thì đâu có gì là thất lễ, sao lại cấm tôi. Tiểu Loan, ra tiếp khách, xin từ biệt.
Công chúa:
Đứng lại, vô lễ
Quỳnh Nga:
Sao nàng chẳng tự xét xem, coi ai đã vô lễ với ai
Công chúa:
Nàng tên là Quỳnh Nga?
Quỳnh Nga: Vâng
Công chúa: Ta nghe tiếng nàng bán buôn được lòng khách hàng lắm mà, bây giờ lại tiếp khách như thế sao?
Quỳnh Nga: Dạ bán buôn cũng có hàng trăm hàng vạn loại khách, nên cũng tùy theo cách ăn nết ở của khách mà chiều, cũng như nước ở biển khơi sông lớn thì rộng, mà vào lạch vào mương thì phải hẹp chứ
Công chúa: Nàng thông minh lắm, ăn nói đáng mặt lắm, bây giờ nàng phải ở đây cho ta chọn hàng và ngã giá chứ
Quỳnh Nga: Dạ, nếu khách muốn tôi đành chìu lòng khách vậy
Tiểu Thơ muốn mua gì ở đây? Gấm lụa hay tơ ?
Công chúa: Không, ta không cần những thứ đó
Quỳnh Nga: Nếu tiểu thơ không cần mua những thứ đó, thì ở đây tôi không có gì để bán cả
Công chúa: Còn chứ
Quỳnh Nga: Còn ?
Công chúa: Còn chứ, còn ta mới lặn lội đến đây để mua chứ
Quỳnh Nga: Dạ tôi chưa hiểu ? Ngoài tơ lụa, tiểu thơ còn muốn mua gì ở đây ?
Công chúa: Ta muốn mua 1 trái tim
Quỳnh Nga: 1 trái tim ?
Công chúa: phải, hay nói đúng hơn là ta muốn mua 1 người
Quỳnh Nga: Dạ xin lổi, tôi không phải là kẻ buôn người, xin mời tiểu thơ hãy đi nơi khác mà mua mà bán
Công chúa: Vô lễ, bây giờ ta cho nàng biết, ta chính là công chúa Bích Vân đây
Quỳnh Nga: Dạ, vì không biết nên chậm tiếp nghinh, xin công nương miễn chấp
Công chúa :
Hứm, dù là nàng đã hạ mình thủ lễ, nhưng ta vẫn còn nghe trong giọng nói của nàng còn ẩn chứa niềm kiêu hãnh
[PHÚ LỤC] (lớp 1, 8 câu, nhịp 4)
[1.] Từ kinh thành lặn lội để tìm gặp con quan tri huyện tên gọi Quỳnh ... Nga
Để được một lần gặp mặt
Quỳnh Nga :
[2.] Vì sao công nương vượt ngàn vạn dặm
Mà chỉ để tìm gặp Quỳnh Nga
[3.] Ạ, chắc là công nương nhân du hành. Nên mới ghé qua
Công chúa :
[4.] Không, ta một mình vượt đường xa
Vì chỉ muốn một mình tìm gặp Quỳnh Nga
[5.] Mang tủi hờn uất ức
Của một vì công chúa cấm cung
[6.] Nên mới liều vượt khuê trung
Tâm sự nặng nề oằn lưng ngựa long câu
Quỳnh Nga :
[7.] Sao từ kinh thành tráng lệ công nương ghé đây
[8.] Quỳnh Nga làm gì đắc tội với công nương
Vẻ oán hờn làm héo úa dung nhan
Công chúa :
Đừng tò mò tọc mạch nữa. Bây giờ lấy tư cách là một Bích Vân công chúa, ta hỏi : nàng là chi của Trần Minh?
Quỳnh Nga :
Điều đó công nương đã biết, còn hỏi tiện nữ để làm gì ?
Công chúa :
Sao vậy? sao nàng dám nói là ta đã biết ?
Quỳnh Nga :
Dạ vì nếu công nương không biết, thì công nương đã chẳng tốn công lặn lội tìm gặp một Quỳnh Nga, một
người mà công nương chưa hề quen biết làm gì !
Công chúa :
Khá lắm ! nhưng ta muốn nghe chính nàng nói ra điều đó
[XANG XỪ LÍU] (12 câu, nhịp 2)
Quỳnh Nga :
Nếu công nương muốn, thì tiện nữ phải xin vâng.
[1.] Tiện nữ với Trần Minh đã nặng tiếng giao thề
Do hai bên cha mẹ hứa hôn
[2.] Đã cùng hẹn buổi tương quan
[3.] Khi đăng khoa công toại danh thành
Công chúa :
[4.] Ta nghe Trần Minh là một người hèn hạ
[5.] Nàng đã góp phần nuôi chàng ăn học
Quỳnh Nga :
[6.] Công nương quả đã khéo điều tra
[7.] Tin tức kia chính xác vô cùng
Công chúa :
[8.] Ta tìm đến nơi này là muốn cùng nàng thương thảo
[9.] Tìm giải pháp vẹn toàn, cho lợi cả hai bên đều tương xứng
[10.] Vậy nàng nghĩ sao, mau trả lời cho ta rõ
Quỳnh Nga :
[11.] Tôi nào có biết chi đâu
[12.] Mà trả lời, trả vốn cho công nương
Công chúa :
Ta đề nghị tặng nàng 100 cây gấm vóc, và muôn lượng vàng ròng
Quỳnh Nga : Tiếp theo đó là 1 điều kiện ?
Công chúa : Đúng đó, sao nàng thông minh vậy ?
Quỳnh Nga : Dạ, điều đó có gì là lạ đâu, gì đâu có ai tự dưng đem vàng cho aim mà không đòi điều kiện bao giờ? vậy xin công nương cứ thẳng thắn đặt điều kiện
Công chúa : Nào có gì đâu? điều kiện chỉ nhỏ mọn thôi
Quỳnh Nga : Dạ, nếu điều kiện nhỏ mọn so với số bạc vàng mà công chúa đã ban cho thì phận thấp hèn tiện nữ xin nhận lấy phần nhỏ mọn
Công chúa : Đừng chặn họng cướp lời ta , hãy để ta nói hết . Nàng thì sẽ được bạc vàng gấm vóc, còn cha nàng sẽ được thăng quan tiến chức, chỉ với điều kiện là......nhường Trần Minh lại cho ta
Quỳnh Nga : Như vậy là tôi bán chồng tôi sao?
Công chúa : Đừng lẻo mép, hãy trả lời cho ta rõ
Quỳnh Nga : Nếu tôi chẳng bằng lòng,
Công chúa : Thì nàng sẽ chết . Nàng hãy liệu lấy, giữa sự giàu sang vinh hiển và cái chết, nàng hãy chọn đi
Quỳnh Nga : Tôi chọn cái chết
Công chúa : Khốn kiếp
Nàng ngu xuẩn lắm, nàng tàn nhẫn lắm ...
Phụ vương, phụ vương ơi con đã thua người ta tại đây rồi ! Quỳnh Nga, tại sao nàng lại chọn cái chết ?
Quỳnh Nga :
Sống mà xa nhau, sao bằng được chết với chung tình
Công chúa :
Ta hiểu, ta hiểu rồi, ta đã hiểu. Sự bình thản an nhiên đợi chờ cái chết của nàng đã làm cho ta run
rẫy tay gươm uy hiếp. Ta đã hiểu vì sao người ta lại nặng nợ yêu thương, và bền lòng chung thủy.
[VỌNG CỔ] (câu 3, 4)
Phụ vương, phụ vương ơi làm công chúa như con vừa lâm trận tình yêu con đã trở thành người chiến
bại. Yên giáp xác xơ gươm rơi giáo gãy, người ngựa bơ vơ trong khi chiến trận vẫn chưa ... tàn (HÒ)
Nước mắt công nương rưới dài theo đường trở lại kinh thành . Trên lưng ngựa dập dồn vó câu thiên lý
Ta tưởng tim mình đang nát vụn, máu tưới bụi đường xa. Nếu được đổi thay địa vị của Quỳnh Nga, ta chấp nhận ngay mà không hề hối hận. Phụ vương ơi, phụ vương đã ban cho con nhiều ân sủng. Sao chẳng ban được cho con một tấm chân tình (HÒ)
Câu 4 :
Quỳnh Nga :
Công nương, công nương lo gì, vàng son gấm lụa, châu báu ngọc ngà, đâu có khó khăn gì để cho công
nương tìm lấy được một tình yêu.
Công chúa :
Ngươi nói vậy sao ngươi chẳng chịu nhận bạc vàng mà đổi tình yêu lại cho ta (XÊ)
Thôi, kẻ thắng trận đừng ban lời thương hại cho một người vừa lâm trận đã thọ thương (XỀ)
Quỳnh Nga :
Xin đừng buồn chi nữa hỡi công nương. Tình yêu vốn có nhiều lạ lùng kỳ tuyệt. Không thể mua bằng trân châu ngọc bích. Cũng không hề chuộc được bởi kim ngân (28N)
Xin hãy về điện ngọc với cung son. Mà ôm ấp tình yêu ru cho ngọt giấc.
Người được yêu chưa hẳn là hạnh phúc. Kẻ đang yêu chưa hẳn đã đau sầu.
Công chúa: Ta không muốn nghe nàng nói gì nữa hết , ta không muốn nàng nhìn ta bằng ánh mắt thương hại đó. Nàng biết chưa, nàng hiểu chưa?
Quỳnh Nga : Công nương, công nương đã bỏ quên lại thanh gươm
Công chúa: Nhưng nàng đừng vội hãnh diện, sinh mạng của Trần Minh cho đến bây giờ vẫn nằm trong tay ta, nàng biết chưa, thái độ của nàng sẽ gây hậu quả thảm khốc cho Trần Minh, nàng nhớ đó
[VỌNG CỔ] (câu 1, 2, 3)
TRẦN MINH GẶP LẠI QUỲNH NGA
Quỳng Nga : (kêu)
Trần lang ... Trần lang ...
Câu 1 :
Trần Minh :
Quỳnh Nga ơi trong áo lụa ngày xưa anh đã trở về đây với người bạn tình chung thủy. Đem màu tơ
áo yêu thương để điểm tô cho đẹp buổi tương ...phùng (HÒ)
Quỳnh Nga : (khóc)
Trần Minh, em ngỡ chỉ còn gặp nhau qua giấc mộng buồ. Chàng về đây bằng hình hài nguyên vẹn, hay chỉ là hồn phách tinh anh.
Trần Minh :
Không, anh trở về đây hiện diện giữa nhân sinh tìm lại nhau ta nối cuộc chung tình. Ngỡ đã rơi đầu vì mang tội khi quân (30N) Nhưng chúa thượng xét thương cho đôi mình tương hội.
Câu 2 :
Quỳnh Nga :
Trần Minh, như vậy là chúa thượng và công chúa không giết chàng sao ?
Trần Minh :
Không giết nên anh mới trở về đây được với em nè Em muốn hỏi áo mão trạng nguyên phải không
Anh đã gởi cho quân hầu cận (XANG) Và mặc nguyên áo lụa ngày đưa tiễn để gặp nhau
Quỳnh Nga :
Nhưng sao trạng nguyên vinh quy bái tổ mà cha em không hay biết
Trần Minh :
Quỳnh Nga, vì anh muốn dành cho hiền phụ Quỳnh Nga và bằng hữu Nhuận Điền (HÒ)
Hưởng trọn nỗi vui mừng ngày tương hội chợt bàng hoàng trong sung sướng vô biên (HÒ)
Anh vập đầu xin với lịnh thánh hoàng đừng ban chiếu chỉ, về làng không báo trước
Cho cuộc vinh quy âm thầm không đón rước chỉ những người thân anh mới chia sớt trọn vinh
quang. Em ơi, bao nhiêu vinh dự trạng nguyên là do em và bạn Nhuận Điền cho anh. Cuộc đời hàn sĩ Trần Minh. Xênh xang cờ lọng nặng tình ơn sâu.
Câu 3 :
Quỳnh Nga :
Trần Minh chàng ...
Trần Minh :
Quỳnh Nga, (XANG) tâm sự nào đã làm cho em xúc động, đến lúc gặp anh em có vẻ hốt hoảng và em lại bảo rằng em ngỡ anh về trong giấc chiêm bao (XỀ)
Quỳnh Nga :
Trần lang ơi từ buổi tiễn đưa chàng lai kinh ứng thí, Thiếp mong chàng bằng tấm lòng cô phụ vọng phu
Vừa rồi cha em đến đây để bắt ép em phải ưng con của quan tuần phủ. Nhưng dẫu có chết em không đành lòng vong phụ. Dẫu cho tin của chàng vẫn còn biền biệt mấy quan san. ( 28N)
Trần Minh :
Nhưng giờ đây đã hội ngộ tương quan.
Cho bõ lúc bao tháng ngày mong đợi (XANG)
Quỳnh Nga :
Trạng nguyên bái tổ về làng
Xếp cờ im trống, hồn vang thâm tình (HÒ)
[Tân Nhạc]
Làng mình, làng mình nô nức gái trai
Cùng ra, đón tiếp ông trạng nguyên ôi dập dìu
Giờ này, giờ này ai đã chiếm khoa
Vui mừng hãy nhớ tình yêu đồng sâu lúa vàng
Thương nhau trao gởi ân cần
Tình quê mà khoai lúa
Vui tình thủy chung
Thương nhau hãy nhớ ngày nay
Đôi tim hồng thắm
Tơ hồng, se duyên
Này này, này này cô gái gói khăn
Từng đêm rướm máu như tằm vương tơ vàng
Rộn ràng, tựa mình bên chiếc áo khoa
Xin đừng bỏ lúc đời vui tằm tơ kén tằm.