CON ĐƯỜNG ĐẾN TRƯỜNG
Nhạc: Phạm Đăng Khương - Vọng Cổ: Vy Yên
Nhạc
Một chiều đi trên con đường này
hoa điệp vàng trải dưới chân tôi
ngập ngừng trong tôi như thầm hỏi
đường về trường ôi sao lạ quá
Một lần đi qua con đường này
bao kỷ niệm chợt sống trong tôi
về lại trong sân ngôi trường này
còn đâu đây nỗi nhớ vô bờ
vọng cổ
Đường cũ trường xưa chắt chiu bao nhiêu là kỉ niệm...
Một thưở tung tăng đôi tà áo trắng bè bạn thầy cô thương mến đã xa rời.
1.Hoa điệp lao xao tiếc nhớ ngập ngùi.
Lưu bút xưa còn ghi những dòng thơ ngọt ngào lòng còn vương biết bao dấu yêu thưở ấy,
giờ về ngang qua đã gieo xa còn trong hoài niệm,
áo trắng bay qua đời dẫu cho trái tim còn thương
Có nhớ có thương thì cũng xa rồi mỗi đứa một phương trời một con đường riêng bước.
Vỹ Trăng Thu
Dòng sông vẫn trôi lững lờ đò xưa vẫn còn neo đợi, tình ai biển rộng đôi bờ, đò đưa tháng năm bao lượt.
Hàng chữ trắng tinh khôi mơ màng theo bụi phấn rơi.
vọng cổ
Thương phấn trắng bảng đen ta ước mơ thành cô giáo,
để nhìn các em tung tăng tà áo trắng để sâu lắng trong ta hạnh phúc dâng...tràn.
5.Giấy trắng mộng mơ nét chữ dịu dàng, trang giáo án của thầy cô mình cùng viết tiếp bằng kí ức một thời bằng cảm xúc hôm nay.
Lớp học ngày nào bụi phấn vẫn bay bay thầy đứng lặng nhìn những cô giáo trẻ, ghế đá hàng cây thì thầm khe khẽ cô trò nhỏ năm xưa đã tiếp bước theo thầy.
Nhạc
Nhớ nhớ những ngày nơi đây
cùng bạn bè sống dưới mái trường này
nhớ tiếng nói thầy cô
chắp cánh ta bay bay vào cuộc sống
Nhớ nhớ mỗi mùa thi qua
là một lần ghi dấu trong cuộc đời
nhớ ghế đá hàng cây
làm bạn cùng tôi mỗi lần đến trường
vọng cổ
6. Câu chuyện dòng sông, dòng đời xuôi chảy, dẫu lắm gian nan cũng có kẻ đưa đò. (xề)
Trở về năm tháng học trò
Hàng cây ghế đá, thầy cô bạn bè
Đường xưa trọn ước vẹn thề
Bảng đen phấn trắng, ta về bên nhau.
nhạc
Nhớ mãi ngày chia tay
nụ cười còn xao xuyến lòng ai
nhớ mãi ngày chia tay
cùng bạn bè đến những miền xa.