LSB: Chim rừng líu lo, cảnh thơ mộng quá, đôi lời thăm hỏi đường đến ngôi trường, mắt nhìn hai lối khó mong thông đường, xin người chỉ giúp dùm cho ắ a a à
CAĐ: Đây miền nam, núi chập chùng, mà người đời đặt tên là Nam Sơn, nhiều lối đi lên, tới a ngôi trường, ngôi trường gần đây cách 2 đèo, trường ta là nơi hướng đi sơn đèo
LSB: Vui thay thích thay chí tang bồng, nấu sử sôi kinh chí ta chung cùng, xin cho tôi biết tên, mình làm quen nhau buổi ban đầu, suối hát thông reo vẫn ghi 1 lòng đều 1 lòng, hằng mong biết tên huynh đài
CAĐ: Nhà có dư hàng trăm tên hầu, miền Triết Giang là quê, còn tuổi xuân vừa trăng tròn, tôi tánh danh là CAĐài
LSB: Cha tôi mất đi, khi tuổi còn ấu thơ, mẹ già dưỡng nuôi ngày qua ngày qua, tuổi mộng mơ vừa đúng trăng tròn trăng, chuyện tình quê nhà qua ngày đủ ăn.
LSB: Diện mạo thể hiện qua tấc lòng, tôi muốn kết bạn thân, nghe trong tôi xao xuyến lâng lâng buổi hội ngộ ban đầu, nếu như ai không phân biệt thì đôi ta cùng kết bạn, để cùng nấu sử sôi kinh, đời đơn côi ta có tâm đồng
CAĐ: Tánh của tôi hay hờn, vì những điều nói quấy, chỉ sợ cho bạn bè, không chiều được tánh ý, tôi xem Lương Công khôi ngô lại hiền đức, vaäy nào ta kết thâm giao, vui buồn cùng sớt chia nhau.
TCửu: Ngân Tâm, chúng mình, cũng xứng lứa vừa đôi. Trên gia chủ kết đôi, thì dưới mình cũng kết bè. Cả bốn lòng đều một dạ. Sống thật thà không có bậy bạ. Nếu trời có bão tố phong ba. Chúng ta quyết không lìa.
NTâm: Lương Chúc hợp hòa, Tứ Ngân kết nghĩa. Sánh bước đến trường, ngao du kinh sử. Núi Nam cho chúng ta gặp gỡ. Cùng tiến bước thênh thang, mà qua Phụng Hoàng San.
LSB: Tôi Sơn Bá xin tuyên thề, xin minh chứng trên cao dày, không 2 lòng với Anh Đài, ta cùng vui về nơi triền miên, chim tung trời xóa bao lụy phiền, kết gió kết mây kết bao thâm tình không đổi thay
CAĐ: Đây tôi chúc, tên Anh Đài xin minh chứng trên cao dày , không ắ a hai a lòng. Ta cùng thề nguyện sống đồng tâm. Tuy đôi mình chẳng sanh cùng giờ. Đến thiên thu chết nguyện chung mồ, không đổi thay.
Cả hai: Xưa kia có Bá Nha Tử Kỳ, thề kết bạn. Kết ý kết giao tâm đồng không hai lòng, không xấu xa.
TCửu: Tôi tuyên bố
NTâm: Tôi tuyên thề. Xin minh chứng trên cao dày
TCửu: Ta thề chung cùng. Ta cùng nhau thề nguyện cái đầu bạc. Ai quên lời sẽ mang cái nợ đời
NTâm: Té xuống sông chết cho nhăn răng. Khi vớt lên cong vòng
Tất cả: Nam Sơn chứng minh cho những câu thề. Tình này nguyện không xa lìa.
LSB: Huynh thấy rõ ràng đệ xấu với huynh, đã là tình bằng hữu, vui cùng vui buồn cùng buồn, có sách quý xem mà đệ giữ trong mình là đệ xấu
CAĐ: Em nào có giấu chi đâu, đó chẳng qua là anh nghi đoán, oan ức cho em vô cùng, anh hãy nhìn xem đây là quyển sách cũ mà
LSB: Ôi thật tội nghiệp cho em tôi, anh đã nghi cho em oan tình, Lương huynh có lỗi rồi, xin chịu tội với em, vui lòng mà bỏ lỗi cho huynh
CAĐ: Không có chi Lương huynh chớ bận lòng, em chỉ xem sách này rồi thắc mắc thôi
LSB: Ngày xưa vua đức Thành Thang nhân đức từ tâm, người người mến thương. Rồi về sau, vua chết truyền ngôi cho con thừa kế là vua Ân hoàng. Vua Ân ái sắc nàng Tô, để rồi làm điêu tàn ngôi, vì sắc hương. Châu U Vương, yêu Bao Tỉ làm suy cơ đồ. Tây Thi hương sắc làm tan tành nước Ngô. Kia đời xưa cảnh nát tan vì người đẹp gây ra, phải chăng vì sắc vì tình, làm tang tóc thê lương lan tràn, người dân lầm than bởi hoa si tình. Ta làm trai, phải có tim anh hùng mà gìn tương lai. Cố tránh sao là tránh đường tình. Bằng không tránh ta đây sa vào, mà hư mình như các vua qua rồi.
CAĐ: Nghe anh nói, qua bao lời, em xin thốt, cho anh tường. Còn bao người xưa, cũng thuộc phái nhan hồng. Như nào là, có bà Mạnh Mẫu người tiết trinh. Nghề sống chuyên nuôi tằm, nuôi dưỡng con. Tây Thi phá nước Ngô tan tành, nhan sắc khuynh thành. Cánh hoa đào đang hồi khoe màu. Ngô Phù Sai đắm sắc nàng nên hư triều chính Ngô. Đời phải ban khen nàng Tây Thi.
LSB: Sá sá chi chút công thừa. Em khơi ra chi mà đắn đo. Tình em và anh, tình thân thương tình. Anh băng rừng chông gai vì em. Nếu phải cần hy sinh vì em. Dù đường đi lắm gian nhiều nguy. Lòng Lương huynh lòng không nao lòng.
CAĐ: Đố đố huynh đố qua bao lời. Xem anh biết chăng. Người kia tiều phu, vác cây đem về. Dành cho ai, sáng với chiều mang về đổi trao vì ai. Tiều phu vì ai, anh biết không?
LSB: Thoảng thoảng nghe bao lời, Lương huynh hiểu rành. Người kia tiều phu, vác cây về. Người tiều phu, sớm với chiều. Lo việc đốn củi gánh cây về nhà. Dành cho vợ con, anh đúng không
CAĐ: Anh nhìn thử xem, mấy lời em đố anh. Ngỗng kia có đôi kết tình. Đố mà anh tìm. Anh tìm ra con mái, anh chỉ cho em tường. Nói rõ coi nào, nào là nào biết không
LSB: Anh nhìn thử xem, mấy lời em đố anh. Ngỗng kia mến nhau kết tình, khó mà anh tìm. Con nào là con mái, không thể truy ra rồi. Ngắm rõ coi nào, nhìn là nhìn nó giống nhau
CAĐ: Đôi lứa mình, giống như ngỗng kia mến nhau. Đã nên mối duyên sắc cầm, duyên xứng duyên
LSB: Nói em nói, sai rất sai. Ta giống trai kia mà.
CAĐ: Kia dòng nước trong, dưới hồ đôi cá bơi. Cá kia có đôi kết tình, cá tình thương như mình. Như chồng vợ, như chồng vợ. Cá dưới hồ như ta trên bờ. Tình là tình yêu thương thiết tha. Nhịp đường dài, theo đường mòn. Huynh đưa người huynh yêu về quê. Giờ tình mình như đôi cá kia
LSB: Em vừa nói sai, nói về đôi cá kia. Cá kia có đôi kết tình. Cá tình thương không như mình. Không chồng vợ, không chồng vợ. Cá dưới hồ không như ta trên bờ. Tình vợ chồng thương yêu khác nhau có đâu như mình. Em nhìn xem, kia chú mục đồng. Trên lưng bò vui thú đồng ruộng. Nhạc đồng quê lâng lâng chứa chan
CAĐ: Một giống ngu như bò. Không tìm ra lý khôn, không thông minh. Nếu đem ví ra so sánh, huynh nào khác chi con bò.
LSB: Ta qua cầu, đều chân tiễn em. Rạt rào tình thương vẫn đong đầy
CAĐ: Tình mình lưu luyến, ôi nhiều lưu luyến
LSB: Đường dài càng dài thêm như nhiều ý thơ
CAĐ: Phút giây bên nhau, đượm thắm bao tình
LSB: Tình ta, tình ta nầy, tình ta triền miên. Nghe lòng vui buồn đưa tiễn em
Cả hai: Tiễn bước đưa, đưa người thương.
CAĐ : Lương huynh, xá quản nhọc nhằn nghĩ tình bạn hữu, dăm ngàn tiễn em a a.
CAĐ : Lương huynh trước lúc chia tay , xin cho em được hỏi đôi lời.
LSB : Chúc đệ, đệ cứ hỏi đi.
CAĐ: Vài lời xin hỏi, ước mơ về tương lai. Sao anh không kiếm tình yêu, để làm duyên nụ cười
LSB: Duyên trăm năm, trời ban cho ai nấy được mà thôi. Thầm ước mơ, nhưng nào biết đâu. Duyên kết giao chung nhà.
CAĐ : Đừng làm cánh nhạn sầu tiêu điều, vì trời làm giá lạnh mùa đông, chờ tia nắng mùa xuân cười ấm trái tim, người ơi không còn thấy trái tim lạnh lùng. Đài xin vì huynh làm mối tìm duyên, cùng anh ước thề vàng đá gởi lời trao.
LSB : AD, hỡi không nên, kiếp thân anh nghèo sơ xát, nào mơ kết se duyên cùng ai.
CAĐ : Nàng ấy, như tiên diễm kiều hương sắc, sánh Lương huynh trần thế không ai bằng.
LSB : Có ắ , bao giờ tiên xuống nơi hồng trần, yêu chàng thư sinh chưa lặp công danh , soi kinh miệt mài, nàng này tên chi, hiện ở đâu, để anh cầu hôn. Nếu do trời xui khiến để anh tương phùng với tiên, tóc tơ bách niên.
CAĐ : Để em được làm mai, cùng cô gái tiên, đợi chờ nơi chúc gia trang, hỡi Lương huynh kịp cầu hôn.
LSB: Buồn nào bằng xa vắng tâm đồng. Nay ta phân kỳ xót xa trong lòng. Nghe Nặng trĩu tình thương. Kỷ niệm đường Nam Sơn lần đầu tiên ta gặp gỡ. Lương Chúc ta, vui buồn đôi ta bên nhau. kinh söû ba năm trìu mến. Khi xa Anh Đài, có ai chia cùng L Sơn Bá sầu đau. Buồn này nào hơn trong Lương Sơn Bá aù a . Biết nói sao khi biệt ly
CAĐ: Lòng một lòng ta mến nhau hoài. Khi Nam Sơn còn, chúng ta không gì quên mối tình đầu. Ngày mình lìa xa giọt lệ hàng châu buồn vui chan chứa. Anh có nghe, mây sầu tư cho đôi ta. Xin chớ quên ba năm trìu mến aé aê , xin mang theo đường. Những câu ân tình thương nhớ nào quên. Làm sao em quên tên Lương Sơn Bá. Đếm nhớ nhung theo thời gian
Tất cả: Biệt ly đến rồi. Gánh theo lòng muôn nỗi nhớ thương.
CAĐ : Lương huynh, xin kiếu biệt. kiếu biệt.
LSB: Ba sinh đã lỡ dỡ duyên tình về lứa đôi, trách hoá công sao đành chia đôi mình, câu thề ước trước kia theo làn khói bay bạc rồi, AĐ ơi mấy câu thề còn đang với anh nhớ hoài
CAĐ: Lương huynh hỡi số kiếp duyên tình về chúng ta, có thế thôi xin hẹn kiếp sau này, duyên tình của chúng ta tơ hồng dứt buộc ràng, tình ta thế thôi từ đây
LSB: Chớ phụ anh áh ah
CAĐ: Lương huynh hỡi chớ wá u sầu tình dở dang, luyến tiếc chi duyên nợ vỡ tan rồi.
LSB: Nhưng tình anh với em tin rằng vẫn 1 lòng
CAĐ: Lương hiền huynh số duyên mình còn lại chỉ cay đắng nồng.
LSB: Nếu không mến kỷ niệm mà chi, nếu không yêu trao ngọc chi vầy
Tình mình thôi mỗi đứa 1 nơi, câu thề xưa hết rồi, tang thương buồn cách xa há hà....
CAĐ: Ngày lên xe cưới, tạ từ ly bôi tiễn đưa, mình hết duyên rồi mưa gió đẩy đưa số thân âu là kiếp người thế thôi
LSB: Hôm kia còn yên vui, hôm qua vẫn còn hoa tươi, hôm nay sao buồn mênh mang, hôm nay lệ ướt mi tuôn tràn lan
CAĐ: Em đi nhưng lòng thương anh, tuy đôi mình xa nhau, không quên lời yêu thương, Lương huynh ơi đừng khóc than đau lòng em
LSB: Giờ phút cuối có ai đâu khóc ly tan cho mình, thề thốt hết giấc mơ tan chỉ mang theo u buồn, vẫn luyến ái sao cách biệt, tình keo sơn sao cách xa, tình này xin trọn kiếp, nguyền ghi xương khắc tim
CAĐ: Giọt nước mắt có em thôi khóc ly tan tên chàng, nào dám nói thủy chung câu biết trong em thẹn lòng, thôi chữ đồng trôi đưa cuốn theo bèo mây
CAĐ: Cố nhân ơi hỡi cố nhân, tình không toại nguyện là do số phần.
LSB: Phần số ơi phần số, tương lai hỡi tương lai, trách cuộc đời có một không hai, kẻ được mộng nay thành tan vỡ mộng
CAĐ: Lương huynh, chàng vì thiếp máu hồng lai láng, thiếp vì chàng lệ đổ dầm chan, đời của ta sao quá đắng cay, hận tình sử lương duyên ngang trái
LSB: Anh Đài ơi làm sao anh quên được kỉ niệm năm xưa ở ngã ba đường Nam Sơn tiểu lộ, kỷ vật còn đây người xưa còn đó mà giờ đây ta dành tiễn biệt người yêu cất bước theo .. chồng, máu ta tuôn rơi hay là giọt lệ lòng, Phụng Hoàng San vẫn in hình đôi bóng, gửi vào hồn qua ý nhạc lời thơ, chim xa rừng còn thương cây nhớ cội, người xa người tội lắm người ơi, thà rằng không biết thì thôi, biết rồi mỗi kẻ mỗi nơi nghe buồn
Ai phân ly chuyện tình đầu sầu dang dở, thương yêu vẫn nguyên hình đau lòng nhìn người thương khuất xa
LSB: Duyên tình cách chia, Anh Đài hỡi nàng, giấy chép bao tấc lòng, bao nhớ nhung người xưa.
Kỷ niệm xưa giữ luôn bên mình quyết không lìa xa, Đài em ơi tới ngày anh chết không quên câu thề. Vật còn đây xót xa khi nhìn thấy đâu người xưa, làm sao quên kỷ niệm thương nhớ trao nhau ban đầu. Lệ sầu rơi đượm thắm, người tình đầu nơi xa có thấu. Ôi đong đầy chung máu chuyện tình mình.
LSB: Gió đâu đến, lạnh buốt cả tâm hồn, vầng hồng sáng soi không làm rạng ấm tâm hồn, Đài Đài ơi anh nói tình Chúc Lương ngàn đời, nắng mưa nhạt nhòa, không phai được tình ta.
TCửu: Đừng cậu ơi, bớt cơn sầu bi
LSB: Ta yêu Chúc nương, yêu Đài ngàn đời. Thề thốt đâu Đài ơi Anh Đài ơi. Trời cao chứng cho, dù thác nhưng tôi còn yêu. Dòng nước trôi, như lai láng bao tình thương. Xin bớt cơn gió cho cành hoa thay lá, cho trọn tình trào lòng yêu thương. Dây tơ hồng, kết se tình yêu, như áng mây chiều, như vầng trăng, như ngọn núi cao.
CAĐ: Xe hoa đi trước phải có đèn tang. Theo sau xe muôn giấy phát tuông. Rải thứ giấy tiền ma a tỳ. Xe hoa phải ghé trước ngay ngôi mộ ở đường Nam Sơn
C.ông: Xe hoa Mã Văn Tài đính hôn. Cớ sao mi thốt bao lời, ta chẳng cho
CAĐ: Trên cha chẳng cho, dưới thì con. Anh Đài con xin chết, thề không tuân.
CAĐ: Xe hoa dừng lại... Lương Sơn Bá chi mộ...
Ôi thê lương nhân thế đã gieo. Nghe trong ta dao cắt đứt tim. Mắt ướt thắm lệ rơi đôi hàng. Khoâng gian nhö saém ñaùnh rôi theâm dai haù haø ha ha Vong linh linh hiển chứng cho tấc lòng. Em tế bằng xe hoa kết tang.
Sao đành...
Tất cả: Đành chia phôi tình nồng tơ duyên
CAĐ: Xa lìa...
Tất cả: Sầu biệt ly sầu tình chia phôi
CAĐ: Thôi hết rồi, thôi hết rồi, thôi hết rồi. Còn mong chi kết se lại tình ta hiệp hoà. Thôi hết trông hết mong hết duyên. Hết thơ hết đàn hết tình nồng nàn. Tơ hồng se chấp nối duyên tan. Tình tan mộng ước yêu thương. Còn đâu giờ đây khóc thầm. Mộ phần anh lấp trong tim Đài. Đắp xây trong máu lệ hận sầu. Dù biệt ly nhưng lòng còn yêu. Anh về âm ty em khóc anh nhiều
Tất cả: Gió bão giông phủ trong tiêu điều. Gây đau thương sầu héo lá lai. Người hiền lương chết ôi buồn thay. Trời âm u như có đêm không ngày.
CAĐ: Ngày nào chuyện Ngưu Chức dở dang. Ta khóc cho người xưa
Tất cả: Duyên xa cách đôi nơi phân kỳ. Lòng luống xót xa lòng
CAĐ: Em cương quyết xin thề cùng với ai. Sống không nên mối duyên hài. Diêm đài ta có nhau...
Lương huynh, chờ em theo với...
Hợp ca : Nơi cõi trần ta chẳng gần nhau, nơi cõi tiên có thiếp có chàng. Đôi bướm xinh bay lương kề nhau, kết mối duyên tâm đồng Lương Chúc hiệp hòa. Chuyện tình đẹp nhân thế lưu truyền, như áng mây cho đời ngậm ngùi xót xa, Sơn Bá xe duyên Chúc Anh Đài ghi chuyện tình đẹp duyên ngàn năm.