(Nhạc: Đặng Thế Phong, VC:Viễn Châu)
Nhạc:
Đêm nay thu sang cùng heo may,
Đêm nay sương lam mờ chân mây,
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng,
Như nhớ thương ai chùng tơ lòng,
Trong cây hơi thu cùng heo may,
Vi vu qua muôn cành mơ say,
Miền xa lời gió vang thông ngàn,
Ai oán thương ai tàn mơ vàng,
Câu 1:
Ai oán thương ai đêm đêm sầu lẻ bóng, như ngàn thu cô phụ đứng mong . . . . chồng. Nước sông Thương rào rạt chảy đôi dòng. Gió vi vu qua muôn cành liễu biếc, một con thuyền trôi dưới ánh trăng trong. Thuyền ơi thuyền trôi mãi đến nơi đâu, khi sương lam dâng mờ mịt nẻo giang đầu. Gió heo may buồn theo lau lách đìu hiu, như nhớ thương người chùng tơ lạc phím.
Câu 2:
Trên sông Thương một con thuyền lướt sóng, Trôi về đâu khi lạc bến xa bờ. Đêm tàn thu bàng bạc ánh trăng mờ. Con sông Thương chở mối sầu vạn kỷ, tới phương nào nơi bến lạ trời xa. Sương lam buồn hiu hắt bao la, như cô đọng một màu tang trên sóng nước. Con sông Thương vẫn đìu hiu ủ dột, Nước đôi dòng man mác chảy về đâu.
Nhạc:
Lướt theo chiều gió
Một con thuyền, theo trăng trong
Trôi trên sông Thương
Nước chảy đôi dòng
Biết đâu bờ bến
Thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu
Trên con sông Thương
Nào ai biết nông sâu
Câu 5:
Có những chiều sương nửa thương nửa nhớ, như bâng khuâng chờ đợi tiếng tơ . . . lòng. Thuyền lạnh lùng trôi theo nước chảy xuôi dòng. Gió thu buồn sương thu lạnh, trăng thu mờ hiu hắt rọi tràng giang. Mấy mùa thu có trăng khuyết mây tan, sao nhung nhớ vẫn chưa tàn theo dĩ vãng. Đón gió gió bay, tìm trăng trăng rụng, đợi đàn khuya thì phím đã tơ chùng.
Nhạc:
Ánh trăng mờ chiếu
Một con thuyền trong đêm thâu
Trên sông bao la
Thuyền mơ bến nơi đâu
Về vọng cổ câu 6:
Thuyền mơ ơi biết đâu là bờ với bến, đêm tàn thu biết trôi đến nơi nào. Thuyền bập bềnh lướt gió giữa đêm sương, như chở nặng mối sầu thương trên sóng nước. Thuyền trôi lạc bến xa bờ, trăng thu khuất bóng đợi chờ ai đây ./.