LỤY TÌNH
Sáng tác : Thành Nhân
LỐI
Có tự bao giờ hai chử tình yêu.
Mà nhân thế cứ quẩn quanh trong bể hận.
Dù biết rằng yêu để mang nhiều đau khổ.
Hỏi trăm năm , hạnh phúc được bao ngày.
VỌNG CỔ
Câu 1: Hởi thế nhân khi bước vào yêu người ta thường hay nhiều mơ... ước. Nhưng ước mộng vỡ tan bàng hoàng tỉnh giấc thì mới hay rằng đau xót chỉ riêng ...mình.(hò)
Để rồi quẩn quanh chỉ một mối tình (hò).
Ngày đó đã xa không bao giờ trở lại,
giờ chỉ còn xót lại chút dư âm (xê)
Cánh chim lưng trời nay đã biệt tăm.
Nụ hôn đầu đời ngàn năm còn tiếc nhớ (xang).
Tình ban đầu nay đã không mong.
Tỉnh giấc đêm đông nghe lòng giá buốt (cống)
Câu 2:Người ta nói yêu là đau khổ.
Thà chấp nhận khổ đau để đổi lấy chút tình (hò)
Rồi đau thương chỉ có riêng mình.(hò)
Tôi chợt muốn như chim trời tung cánh.
Bay mãi đi tìm một chốn bình yên (xê)
Để được thả hồn vào những khoảng trời riêng.
Mặc nhân thế đua chen hay dòng đời nghiệt ngã (xang)
Vì ta đã mất rồi tất cả.
Giờ chỉ còn giây phút chạnh lòng đau (xang)
NAM AI (lớp chót)
Đêm ...nay (oan)
Một mình (xề) dạo khúc Nam Ai(oan)
Như ... tiếng lòng (xề) còn thổn thức chơi vơi (oan)
Tâm sự nầy biết tỏ cùng ai (liu)
Nụ hôn đầu sao khó phôi phai (liu)
Đường tơ củng nảo nùng.(xàng)
Như chia sớt niềm bi thương.(Liu)
Tiếng tơ (xang) trầm bổng (xể)
Như tiếng nấc nghẹn ngào (xàng)
Nghe tiếng gió xạt xào (xàng)
Lòng rạt rào nhớ mong (liu)
Ngồi đây (xang) viết lên tâm sự (xệ)
Của một đời lở dở duyên đầu (xàng).
VỌNG CỔ
Câu 5: Tôi muốn hỏi vì sao những kẻ yêu nhau thường phải nghẹn ngào khóc thương cho duyên số. Rồi mỗi đêm thâu một mình bậc khóc dang dỡ tình yêu mà nước mắt tuôn ..tràn (hò)
Lòng xót dạ đau vì nghịch cảnh phủ phàng. (Hò)
Thì không lẻ cứ chìm sâu trong mù oán.
Để nhận lấy bẻ bàng, trong nghiệt ngã đau thương (xê)
Vì khi vấn thân vào chốn tình trường.
Chỉ có một con đường đó là cay đắng. (Xang)
Rồi thui thủi đi về trong đêm vắng.
còn lại gì đâu sau phút chốc lụy tình (xề)
Câu 6 :
Đêm lụng canh tàn bên chén rượu chưa vơi.
Lời vẫn nghẹn lời chưa cùng ai thốt cạn (xang)
Lòng vẫn hằng mong một ngày mai sáng lạng.
Thoát khỏi bể tình đầy uất nghẹn thương đau. (Cống).
Có ai lường trước được ngày sau.
Có còn sống được hay trở về cát bụi . (Xê).
Thì thôi hãy sống an vui.
Ngày mai trời lại sáng tươi muôn màu (xề)
Ân tình có được là bao.
Coi như giấc mộng đêm nào mà thôi. (Xê)
Chử tình giờ đã chia phôi.
Riêng tôi một bóng lẻ loi một mình .(hò)