MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG
Tác giả: Huỳnh Khải
Lối
Trên thế gian ai cũng có quê hương và mẹ
Biết quý, biết yêu ắt sẽ nên người
Vun đắp tình yêu, cho đời mãi xanh tươi
Đời xanh tươi là vẹn tình quê hương và mẹ.
4 Câu Phản Xuân
1. Quê hương (xang) (---)
Khắc sâu tâm khảm (-) trong mỗi con người (lìu)
2. Từ thời (-)ấu thơ (-)(xang)
Cho đến tận bây giờ (-) (hò).
3. Con đường làng gộp bóng cây xanh (xang)
Nhiều sông ngòi (-) chằng chịt bao quanh (xang)
4. Xuồng qua sông, sóng chòng chành (xàng)...
Tiếng gà điểm sang canh (-) (xang)
Lớp 1
5.1 – Xa xa (-) nhìn khói lam chiều,
Bảng lảng (-) mái nhà tranh (xang)
6.2 – Vọng lại (-) tiếng ru hời (-),
gieo nỗi buồn chơi vơi (-) (xang).
7.3 – Ầu ơ (-) đời con có mẹ,
mẹ nuôi con không tính tháng tính ngày (lìu).
8.4 – Dù cho (-) biển rộng sông dài,
con vẫn ấm giũa vòng tay (-)(liu).
9.5 – Cuộc đời lam lũ (-),
ngày đêm (-) mẹ ấp ủ (xể).
10.6 – Người xưa cảnh cũ (-)
còn sống mãi với quê hương (-) (xang).
11.7 – Lòng bao dung, nghĩa nhân của mẹ,
Mãi sáng trong như viên ngọc cho đời (lìu).
12.8 – Quê hương rộn tiếng reo cười,
niềm vui tràn ngập muôn nơi (-) (liu).
Lớp Mái Ai 1
49.1 – Đã qua rồi thời bom đạn (-) (cỏng)
Cảnh (-) tang tóc điêu tàn (xàng).
50.2 – Của quê hương xóm làng (-) (xề)
Không còn nước mắt, dầm chan (-) (oan).
51.3 – Nhưng còn (-) dai dẳng nỗi đau (liu)
Của mẹ (-) và quê hương (liu).
52.4 – Qua bao nỗi đoạn trường (xàng)
Giành chân lý, tình thương (-) (liu).
53.5 – Thương biết bao mảnh đời bất hạnh (-) (xể)
Nhiễm chất độc (-) của kẻ thù (xàng).
54.6 – Phải gánh chịu suốt đời (-) (xàng).
Nhờ lẽ phải, tình thương (-) (liu).
55.7 – Nỗi đau này, quê hương và mẹ (cỏng)
Cùng san sẻ cho đến muôn đời (xàng).
56.8 – Cho tiếng mẹ ru hời (lìu)
Luôn ấm mãi lòng tôi (-) (xang).