Trang 2/2 ĐầuĐầu 1 2
  1. Thanh Hậu
    Avatar của Thanh Hậu
    ĐÊM LẠNH CHÙA HOANG
    Tác Giả: Yên Lang

    Cảnh 1:

    Các Thiên Sứ : Lý Cô Nương, Quân Mông Cổ đang bủa lưới khắp nơi, xin cô nương hãy trao báu vật lại cho tôi.
    Lý Hồng Miên : Ông là ai?
    Các Thiên Sứ : Tôi là môn hạ của Lý Tổng Binh, về Hoa Nam xin viện binh của Văn Nguyên Sóai.
    Lý Hồng Miên : Viện binh đâu mà Tương Dương thất thủ và phụ thân tôi ....
    vừa gục chết đau thương, với danh dự của kẻ cầm gươm, phải trả nợ quê hương, cho tôi sầu tuyệt vọng, một thân gái dặm trường, tan tác cả linh hồn.
    Các Thiên Sứ : Xin chia buồn cùng Lý Cô Nương, một dòng máu liệt oanh.
    Lý Hồng Miên : Rồi đây trên vạn nẻo đường, xao xác bóng quân thù.
    Các Thiên Sứ : Xin cô nương hãy trao cho tôi bảo vật, rồi cùng trở lại Hoa Nam.
    Cao Nguyên Bình : Lý cô nuơng chớ lầm trao bức mật đồ cho quân Mông cổ.
    Các Thiên Sứ : Nhà ngươi phải chết .

    (Tiếng so gươm và quân Mông cổ bỏ chạy)

    Lý Hồng Miên : Xin cám ơn Ông, Ông đây là ... ?
    Cao Nguyên Bình : Cao Nguyên Bình, đệ tử của Lôi Phong Kiếm Vương Đại nhân.
    Lý Hồng Miên : Vạn hạnh , xin cảm tạ Cao huynh .
    Cao Nguyên Bình : Lý Cô nương , nhiệm vụ của cô nương còn nặng nề lắm. Từ đây về đến Hoa Nam còn xa diệu viễn. Cô nương hãy sớm lên đường. Tại hạ sẽ ở lại đây chận đường quân Mông Cổ.
    Hồ Bảo Xuyên : Đã trễ rồi, người Mông Cổ đã có mặt khắp nơi. Tứ quý trận, bắt đầu .
    Tuân lệnh.
    Các Thiên Sứ : Hãy đuổi theo.
    Hồ Bảo Xuyên : Khỏi, bức mật đồ đã vào tay ta rồi. Các người hãy về tâu lạy với vương gia ta sẽ về sau.
    Các Thiên Sứ : Nhưng quận chúa ở đây một mình ...
    Hồ Bảo Xuyên : Hãy vâng lệnh ta.
    Các Thiên Sứ : Vâng.

    (Tiếng vó ngựa.)

    Hồ Bảo Xuyên : Chủ quán hãy cho ta một vò rượu.
    Tần Lĩnh Sơn : Chủ quán hãy cho ta một vò rượu nóng.
    Vương Bích Tuyền : Sơn ca...
    Tần Lĩnh Sơn : Vương Bích Tuyền, sao hôm nay em lại đến nơi này.
    Vương Bích Tuyền : Không phải hôm nay mà từ nhiều hôm về trước, tiểu muội đã đến đây ngồi một mình trong quán vắng, dõi mắt trời xa chờ đợi một bóng người .
    Tần Lĩnh Sơn : Tuyền muội chờ ai?

    Vương Bích Tuyền (Vọng Cổ 4-6) : Chờ một người trai đã mấy trăng xa Hàn Phong Cốc, để một mình em giữa núi rừng hiu quạnh nghe cô đơn trĩu nặng… linh… hồn
    Hàn Phong Cốc vắng anh cây đá cũng nghe buồn,
    Những ngày cuối thu sương lam mờ đỉnh núi, em âm thầm trông đợi một người xa,
    Nhưng bên em chỉ có gió heo may trở lạnh, một cánh chim về muộn cuối chân mây,
    Người đi từ độ vào sương gió, đã mấy mùa trăng cách biệt rồi. (xề)

    Tần Lĩnh Sơn : Vương Bích Tuyền em cô đơn và buồn bã đến thế, còn Đại sư ca đâu? sao không an ủi, vỗ về em...
    Vương Bích Tuyền : Đại sư ca vẫn an ủi, vỗ về nhưng lòng em không bao giờ nguôi thương nhớ.... vì ... em đã yêu anh ..
    Tần Lĩnh Sơn : Đừng .. Bích Tuyền ơi, em hãy nhìn kia một nụ hoa hàm tiếu sắp mở hồn ra mà trải nắng dầm sương, lòng ngất say chờ gió để tỏa hương mà vội vã không dè được mưa mai, gió chướng. Ôm trọn mộng trong cánh non yếu mỏng phong vũ nắng sương nào thương tiếc cánh hoa mềm.(xề)

    Nắng trong vườn cũng đủ làm đẹp hướng dương, vọng tưởng làm chi ánh mặt trời rực rỡ.
    Khỏang cách quá xa xôi càng đau tâm sự , tắt ánh mặt trời là xơ xác cánh hoa xuân./.

    Vương Bích Tuyền : Kìa Đại sư ca, Đại sư ca đến tự bao giờ ?
    Cao Nguyên Bình : Đến đây từ lúc em gục khóc.
    Vương Bích Tuyền : Đại ca, Đại ca có nghe gì không?
    Cao Nguyên Bình : Đại ca nghe thèm một bình rượu ấm, Đại ca nghe thèm một lời tâm sự giữa sương khuya.
    Tần Lĩnh Sơn : Đại ca, gặp tiểu đệ đại ca không mừng sao?
    Cao Nguyên Bình : À, Đại ca mừng lắm chứ.

    Tần Lĩnh Sơn (Nam Xuân) : Thôi, tiểu đệ biết rồi. Tiểu đệ đã vô tình làm đại sư ca buồn bã nhưng lòng của tiểu đệ lúc nào cũng thương tưởng..... Đại sư…ca.
    Như một thâm tình đã sớt chia, dù mai này chia phôi, đường vạn nẻo xa xôi.
    Em vẫn giữ trong lòng, một tình cảm vuông tròn, nhựng kỷ niệm vui buồn của thời sống bên nhau .
    Vương Bích Tuyền : Với ngày tháng thương đau, chất nặng tuổi ngu khờ em chờ đợi đến bây giờ, rồi tủi buồn thêm hơn.
    Cao Nguyên Bình : Sơn đệ ơi, niềm ước vọng của một cô gái ngây thơ đã gửi trọn tâm tư cho Sơn đệ từ lâu./.

    (Nói)
    Tần Lĩnh Sơn :Không, tiểu đệ chỉ xem Bích Tuyền như một người em gái mà thôi .
    Vương Bích Tuyền : Sơn ca.
    Tần Lĩnh Sơn : Em đừng nói gì nữa cả, hãy theo Đại sư ca về Hàn Phong Cốc. Đại sư ca thưa dùm cùng sư phụ, em sẽ hòan thành sứ mạng, chiếm lại nửa bức mật đồ.
    Cao Nguyên Bình : Chúng ta về, đi, Tuyền sư muội.
    Vương Bích Tuyền : Sơn ca...
    Tần Lĩnh Sơn : Chủ quán, tới chừng nào tôi mới có rượu uống.
    Phùng bang chủ : Hứ, đồ tiểu quỹ, bày đặt thất tình rồi uống rượu giải sầu, giải muộn, đi chỗ khác chơi.
    Tần Lĩnh Sơn : Cái Bang chủ, Phùng lão bối đừng đóng kịch với tại hạ nữa.
    Phùng bang chủ : Chưa uống rượu mà đã say nói bậy, nói bạ.
    Tần Lĩnh Sơn : Xuất chiêu, Dừng tay lại, gậy đánh chó đã xác nhận địa vị của Phùng Bang chủ rồi đó.
    Phùng bang chủ : Hī, hi, tổ bà nó, ta mắc kế của thằng quỹ nhỏ này rồi. Mầy là kẻ đầu tiên lừa gạt được tao. Ở đó đi, tao đem rượu quý ra mời khỏi trả tiền . Hi hi..
    Hồ Bảo Xuyên : Đại huynh, đại huynh có thể cho tiểu đệ cùng tham dự buổi tiệc rượu hôm nay.
    Tần Lĩnh Sơn : À tốt lắm, uống rượu mà thiếu bằng hữu thì rượu cũng mất ngon , xin mời huynh đài an tọa.
    Phùng bang chủ : Hí, hí ... Rượu đây, hí hí... Rượu Hòang Cúc mà uống bằng chung Phỉ Thúy thì uống mãi quên thôi. Ta nói nó ngon ... ủa ... còn thằng nhỏ nào đây?
    Tần Lĩnh Sơn : Dạ, đây là người bạn mới của tại hạ , sẽ cùng chúng ta đối ẩm hôm nay.
    Phùng bang chủ : Hứ, sao hổng rủ luôn bà con cô bác mầy tới đây luôn thể, rượu lúc này mắc lắm nghe con
    Tần Lĩnh Sơn : Thôi nếu lão bối không bằng lòng thì tụi này đi tìm chỗ khác uống.
    Phùng bang chủ : Dừng lại nhỏ , tao hổng cho mầy đi đâu hết, ở đây uống rượu với tao.

    Tần Lĩnh Sơn : (Duyên Kì Ngộ):
    Uống rượu với…ông không có gì lý thú, uống phải có bạn, có bè, mới có người đối ẩm,

    (nói) phải không huynh đài.
    Hồ Bảo Xuyên(nói) : Dạ, đúng vậy

    Phùng bang chủ : Tao nói mặc tao, uống thì cứ uống, hứ, nếu hết bầu này tao kiếm theo bầu khác nữa.
    Hồ Bảo Xuyên : Vậy phải tốt hông, huynh đài hãy uống đi cho vui dạ kẻ đãi đằng. Một chung rượu thêm tình, hai chúng mình sẽ là bạn tâm giao.
    Phùng bang chủ : Thật là một lũ ranh con , sao vô phép quá chừng , tao chưa uống ly nào, nó đã uống sạch trơn .

    (Hát lại)
    Tần Lĩnh Sơn : Rượu có ngon thì tụi này mới uống.
    Hồ Bảo Xuyên : Nếu chẳng bằng lòng thì xin đi nơi khác. (Đi Đại huynh)
    Tần Lĩnh Sơn : (Đi)
    Phùng bang chủ : Khoan , hãy uống đi, các ông và các bác, tội cho già này rót hòai và rót mãi.
    Tần Lĩnh Sơn : Hãy tiếp tục uống thêm cho men rượu say nồng
    Hồ Bảo Xuyên : Xin đa tạ thâm tình, đệ không bao giờ quên được buổi hôm nay.
    Tần Lĩnh Sơn : Uống cho thật là say. Cho thấm đậm nghĩa kim bằng
    Phùng bang chủ : Trời hỡi ông trời nó không thèm nói tới mặt tôi./.
    (Nói: Tụi bây ở đó uống đi. Tao đi kiếm thêm ít bầu nữa.)

    Tần Lĩnh Sơn : Tại hạ tên Tần Lĩnh Sơn, xin huynh đài cho biết cao danh quý tánh .
    Hồ Bảo Xuyên : Ý, sao Đại huynh lại chòang vai tiểu đệ.
    Tần Lĩnh Sơn : Có sao.. chúng ta sẽ cùng nhau kết nghĩa
    Hồ Bảo Xuyên : Ý, hổng được đâu, tiểu đệ vầy sao kết nghĩa được.
    Tần Lĩnh Sơn : Tứ hải giai huynh đệ mà ..
    Hồ Bảo Xuyên : Đại huynh, đại huynh làm nhục tiểu muội rồi đó.
    Tần Lĩnh Sơn : Ạ, thì ra huynh đài là gái. Tại hạ muôn vàn đắc tội. Bây giờ xin cáo biệt .



    Hồ Bảo Xuyên (Sương Chiều – Tú Anh) : Tiệc rượu đêm nay chưa tàn cuộc. Sơn ca đành vội vã bỏ đi sao? Hãy ở lại chia nhau vài mẫu chuyện rồi sáng mai mỗi kẻ một phương….trời.
    Có gì vướng bận nhau đâu.
    Chia sớt chút thương sầu, của lần đầu tiên mình gặp gỡ.
    Hầu lưu giữ sau này vài kỷ niệm của ngày xa xưa.
    (……….)
    Tần Lĩnh Sơn : Đời của tôi có gì đáng luyến lưu.
    Hồ Bảo Xuyên : Có một nụ cười ưu tư
    Tần Lĩnh Sơn : Khi quê hương đang đau thương , thì lòng ai không sầu thê thiết . Hãy ngỏanh mặt về một vùng khói lửa tan hoang.
    Hồ Bảo Xuyên : Sơn ca có tiếc thương cũng đã muộn màng những kinh thành vừa đổ nát .
    Tần Lĩnh Sơn : Tôi giữ bên lòng hình ảnh đau thương .

    Hồ Bảo Xuyên :
    Từng… sáng tinh sương những con đường chinh chiến vừa mới đi qua .
    Tần Lĩnh Sơn : Tôi nghe buồn xót xa
    Hồ Bảo Xuyên : Vì khói lửa can qua
    Tần Lĩnh Sơn : Bao nhiêu lời tiễn đưa
    Hồ Bảo Xuyên : Sơn ca vẫn giữ mối căm hờn, với những người Mông cổ đến đây.
    Tần Lĩnh Sơn : Tôi trót sống ở nơi này, tình non nước nặng bên lòng. Phải giữ gìn ngọn rau tấc đất quê hương .
    Hồ Bảo Xuyên : Thôi hãy quên đi vui trọn đêm nay rồi sẽ chia lìa. Sao nghe cay xé tâm hồn trăng thu sầu…võ…vàng./.

    Tần Lĩnh Sơn : Cô nương..
    Hồ Bảo Xuyên : Hãy gọi em là Hồ muội,
    Tần Lĩnh Sơn : Hồ muội,
    Hồ Bảo Xuyên : Sơn ca ơi, định số đã sắp bày , tình yêu và đau xót .
    Tần Lĩnh Sơn : Sao lại là đau xót, khi mình vừa gặp gỡ đêm nay.
    Hồ Bảo Xuyên : Một ngày kia Sơn ca sẽ hiểu,
    Tần Lĩnh Sơn : Còn bây giờ,
    Hồ Bảo Xuyên : Bây giờ, chúng ta là đôi chim nhỏ, vừa chắp cánh bay vào khỏang tối mù xa.
    Phùng bang chủ : Phen nầy thì lão cho bọn bây gục hết. Ủa, còn con nhỏ nào đây?
    Tần Lĩnh Sơn : Đây là bạn gái của tại hạ,
    Phùng bang chủ : Từ giờ tới mai mày còn rủ tới đây mấy chục mạng nữa mậy. Bộ rượu hổng có vốn sao mà một chút mầy dẫn tới một đứa, một chút mầy dẫn tới một đứa.
    Tần Lĩnh Sơn : Lão bối hãy an lòng, đây là người bạn cuối cùng của tại hạ, và tuần rượu này là tuần rượu chót của đêm nay.
    Hồ Bảo Xuyên : Đây, đây là chung rượu ân tình sau cuối, tặng cho người lưu niệm đến ngàn sau.

    (.................)
    Tần Lĩnh Sơn (Ngâm Tao Đàn) : Thôi nhé đêm nay trời trở gió
    Có cơn bão nhỏ rớt đâu đây,
    Ta nghe rượu đắng lời tâm sự.
    Mai mốt em về ta vẫn say.

    (Tiếng Vó Ngựa)

    Phùng bang chủ : Tổ bà bọn nào tới đây phá vỡ cuộc vui. Để đó ta đối phó.
    Tần Lĩnh Sơn : Quân Mông cổ , anh phải tiếp tay Phùng Lão bối.
    Hồ Bảo Xuyên : Sơn ca, đừng giết họ.
    Tần Lĩnh Sơn : Tại sao?
    Hồ Bảo Xuyên : Tại vì, họ không phải là kẻ thù của tiểu muội.
    Tần Lĩnh Sơn : Khốn nạn, từ đây về sau ta với nàng sẽ không bao giờ gặp nhau nữa.
    Hồ Bảo Xuyên : Sơn ca.
    Các Thiên Sứ : Quận chúa, sao quận chúa lại quyến luyến với một gả con trai người Tống.
    Hồ Bảo Xuyên : Đó là quỷ kế của ta. Hắn sẽ sa vào lưới rập.
    Các Thiên Sứ : Chính quận chúa sẽ sa vào lưới rập ái tình .
    Hồ Bảo Xuyên : Câm , các người hãy đi hết đi. Đi hết đi. Có lẽ gã nói đúng, chính ta mới là kẻ sa vào lưới rập. Sơn ca, Sơn ca ơi, tình yêu đã giết chết Bảo Xuyên rồi.


    Cảnh 2:


    Cao Nguyên Bình (Nhạc): Mây trắng bay lá rụng đầy sân vàng, thương nhớ về đâu nghe lòng vương sầu thương thiết tha, trăng đã lặn chốn xa thương thương nhớ nhớ một người, bên nhau đã bao lâu sao vẫn một mình thương nhớ ai.
    Mưa lá bay ngấn lệ nào rơi trào, mơ ước còn đâu cho lòng riêng buồn đau xót xa. Trăng đã lặn chốn xa thương thương nhớ nhớ một người, bao thu đã bên nhau, sao vẫn mịt mùng xa vắng nhau.
    (Nói)
    Phùng bang chủ: Ê, nhỏ ...
    Cao Nguyên Bình: A, Dạ, kính chào Phùng Lão Bang Chủ, ngọn gió lành nào đã đưa Phùng Lão Bang chủ đến sơn môn của gia sư, thật là một điều vạn hạnh.
    Phùng bang chủ: Hứ, gió lành, gió dữ, vạn hạnh và thập hạnh cái con mẹ gì, ta tìm đến trao cho sư phụ mầy cái của nợ này cho rồi, tao cất thì dễ gì mất được. Ứ, ứ, ủa .. đâu mất rồi cà, nửa bức mật đồ. Tổ cha nó cái thằng tiểu quỹ này chứ không ai hết.
    Cao Nguyên Bình: Lão tiền bối nói sao, nửa bức mật đồ, rồi cái thằng tiểu quỹ nào mà vãn bối không hiểu gì hết.
    Phùng bang chủ : Tổ cha nó, cái câu chuyện của ta mới xảy ra từ hôm qua
    Cao Nguyên Bình: Câu chuyện gì xảy ra vậy tiền bối.

    Phùng bang chủ(Ngựa Ô Bắc): Chuyện từ hôm...qua mới vừa xảy ra.
    Ta mới nghĩ mà ta đây tức, thua trí một thằng trẻ con, phải đãi nó mấy bầu rượu ngon.
    Cao Nguyên Bình: Xin lão tiền bối hãy dằn lòng nóng giận và nói cho vãn bối rõ đầu đuôi.
    Phùng bang chủ: Chuyện như vầy mà dằn sao được. Ta thua mưu cái thằng ranh con quỹ quái. Nó lừa ta mà lấy mất bức mật đồ.
    Cao Nguyên Bình: Trời ơi, mật đồ mất đi thì hy vọng hưng quốc cũng không còn , thảm họa cay xé tâm hồn, tại hạ phải đi tìm dù góc biển chân mây.
    Phùng bang chủ: Khoan, nhỏ ơi, con chưa đủ sức đủ tài.
    Cao Nguyên Bình: Nhưng tôi có một tấm lòng.
    Phùng bang chủ: Một tấm lòng thì có được gì đâu.

    (Nói)
    Bộ mầy muốn để cho con bé Lý Hồng Miên ở giá sao mà chạm mặt với tụi nó, ở đây đi, để ta đi tìm cái thằng chó chết đó cho. Đợi một chút con nhỏ Lý Hồng Miên nó tới bây giờ.
    Cao Nguyên Bình: Kìa, Bích Tuyền sư muội. Sao em cứ mãi u sầu ủ rủ , ạ, nghĩa là em vẫn còn ...
    Vương Bích Tuyền: Thương nhớ nhị sư ca, phải, làm sao em quên được.
    Cao Nguyên Bình: Làm sao em quên được, cũng như anh làm sao anh quên được tâm sự một người lỡ cuộc, đứng bơ vơ trên bến vắng đợi đò sang.
    Vương Bích Tuyền: Đại sư ca, đại sư ca đừng nói nữa.
    Cao Nguyên Bình(Vọng Cổ 4): Đừng làm sao được, đó là tâm sự cô đơn của kẻ sầu thương nâng niu từng kỷ niệm. Nhưng Bích Tuyền ơi, kỷ niệm ngày xưa còn mùa xa như sương khói quyện lưng... trời.
    Xin lưu giữ cho nhau chút mộng mị trong đời,
    Rồi mai đây anh sẽ ra đi vĩnh viễn, rượu đăng trình tống tiễn một lần thôi.
    Xin em hãy lưu giữ chút tình đơn mọn, gọi là niềm an ủi kẻ ra đi, hãy để cho anh nhìn trộm một lần, xin giữ trọn một hình ảnh mà anh từng chắt chiu thương nhớ âm thầm./.

    Vương Bích Tuyền : Đại ca, xin Đại ca đừng nói lời tuyệt vọng, lòng em bao giờ cũng quý mến Đại ca.
    Cao Nguyên Bình: Cám ơn sư muội, nhưng càng ở lại anh càng buồn khổ. Hãy để anh rời bỏ vùng kỷ niệm đau thương.
    Vương Bích Tuyền : Đại ca, đại ca định đi đâu.
    Cao Nguyên Bình: Chưa biết rằng sẽ đi về đâu, nhưng xa lắm.
    Vương Bích Tuyền : Còn nơi đây.
    Cao Nguyên Bình: Nhị đệ sẽ trở lại với em, anh là kẻ thừa thải đáng thương. Xin giã biệt.


    Lý Hồng Miên : Cao huynh ..
    Cao Nguyên Bình: Kìa, Lý Cô Nương...
    Vương Bích Tuyền : Em đã tìm kiếm Cao Huynh suốt mấy đêm ngày. Gặp được Cao huynh em mừng hết sức vậy đó.
    Cao Ng Bình : Cô nương tìm tôi có việc gì?
    Lý Hồng Miên : Có chứ,
    Cao Ng Bình : À, việc gì thế hả cô nương?
    Lý Hồng Miên : Dạ ...việc.. , việc ... ủa mà Phùng sư bá chưa nói sao?
    Cao Ng Bình : À, à có nói gì đâu ?
    Lý Hồng Miên : Vậy thì em nói hé,
    Cao Ng Bình : Vâng . à ... mà thôi đừng nói nữa . Lý Cô nương ơi, tôi đã trót yêu rồi.
    Lý Hồng Miên : Cao huynh đã yêu ai?
    Cao Ng Bình : Tuyền sư muội của tôi ..

    Lý Hồng Miên (Vọng Cổ) : Trời ơi tôi lặn lội về đây tìm kiếm Cao huynh với một tâm tư đầy thương nhớ, nhưng ước mộng từ đây đành gửi theo mây theo gió lạnh xa ..... mờ .
    Còn gì đâu tâm sự kẻ ngu khờ,
    Còn gì đâu giấc mơ ngày gặp gỡ với bao nhiêu niềm ao ước bâng khuâng,
    Cao huynh ơi, em chỉ buồn cho thân phận của em, kẻ đến muộn thì đành về muộn,
    Mang thương nhớ cũng không tròn thương nhớ , ước vọng tương lai thêm buồn bã kiếp hoa tàn.

    Cao Ng Bình : Không, Lý cô nương ơi, xin đừng quá ưu tư buồn thảm, vì lòng tôi cũng thảm buồn nào khác cô nương.
    Lý Hồng Miên : Nghĩa là sao, hở Cao Huynh.
    Cao Ng Bình : Nghĩa là tôi với cô nương cùng mang chung niềm tâm sự, của hai kẻ vừa yêu, vừa khổ lụy giấc mơ đầu. Mộng mị yêu đương xin gửi lại cho đời.
    Tôi sẽ vẫn là một cánh chim đơn lẻ, bỏ lại sau lưng những kỷ niệm thân yêu.
    Xin Lý Hồng Miên hãy quên bỏ tôi đi để gìn giữ tương lai nhiều mộng đẹp, đừng mơ đừng tưởng một mùa thu đã chết với bao nhiêu xác lá rụng quanh đường./.

    Lý Hồng Miên : Cao huynh...
    Cao Ng Bình : Xin đừng để đau thương làm hao mòn nghị lực, đừng nên quá thảm buồn vì yêu đương tuyệt vọng, để đặt hết tinh thần vào đau khổ của quê hương.
    Lý Hồng Miên : Xin đa tạ những lời vàng ngọc của Cao huynh. Đã đánh thức tôi sau một cơn mê ngủ, tôi sẽ đem niềm đau riêng tâm sự mà tìm quên trong niềm đau chung của non sông. Xin tạm biệt Cao Huynh và mọi người.
    Cao Ng Bình : Lý cô nương, Lý cô nương..
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  2. The Following 5 Users Say Thank You to Thanh Hậu For This Useful Post:


  3. Thanh Hậu
    Avatar của Thanh Hậu
    Nguyên văn bởi Thuong Tran
    Cám ơn Hậu của Tam Nương nhiều nghen...hihi
    Dạ đâu có dì đâu Tam Nương, con được biên tập cho Tam Nương diễn và cống hiến bài cho CLS là con vui mừng lắm rồi.
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  4. The Following 2 Users Say Thank You to Thanh Hậu For This Useful Post:


  5. Võ Minh Thì
    Avatar của Võ Minh Thì
    Cám ơn em đã nỗ lực ngồi type lời trọn tuồng
    Em giỏi lắm....!
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

  6. The Following User Says Thank You to Võ Minh Thì For This Useful Post:


  7. Thanh Hậu
    Avatar của Thanh Hậu
    Cám ơn anh nhiều nhé, đâu có gì đâu, em thuộc nguyên tuồng, có mấy câu thoại quên thì mở lên nghe đánh ra, còn vở Tiếng Trống Mê Linh nữa, mai em đăng luôn...
    Trả lời với trích dẫn Trả lời với trích dẫn  

Trang 2/2 ĐầuĐầu 1 2
ANH EM CHANNEL