TRĂNG THU DẠ KHÚC (5 câu đầu)
Tiếng … tiếng ca vang vọng giữa lòng quê hương bao mến thương
Hòa quyện tiếng đàn
Khoan nhặt bổng trầm
Đời nâng tiếng hát, tiếng hát vút cao
Có lời ru của mẹ, điệu đàn của ba … trong trái tim …
VỌNG CỔ
Câu 1:
Mang cây đàn của nội tổ trên vai mùa thu ấy ba đi làm chiến sĩ. Khi dưới hào sâu, khi Đồng Bưng lửa khói, tiếng hát giữa bom rơi, ba giành lại nước non … nhà.
Đêm chiến khu, mẹ cất lời ca son sắt đậm đà. Tháp Mười, Mộc Hóa, Đồng Tràm mùa nước nổi, Tiếng hát vút cao át tiếng đạn bom. Tay súng, tay đàn, ba đi vào trận đánh năm xưa, người nghệ sĩ hóa thân thành chiến sĩ. Khúc hát tâm giao nghĩa tình đồng chí, chung một tấm lòng vì quê hương đất nước …
Ầu ơ, con ơi con ngủ cho ngoan
Mai sau khôn lớn, ầu ơ… Mai sau khôn lớn, nước non đang chờ.
Câu 2:
Ngày lớn khôn, nối nghiệp mẹ cha em đi theo nghề ca hát, tiếng hát giữa chiến trường xưa thời đất nước thanh bình. Đêm hát vùng sâu, đêm hội ngộ nghĩa tình. Dưới ánh điện sáng trưng em đóng vai công chúa, anh hóa thân thành hoàng tử khôi ngô. Bà mẹ lưng còng mắt sáng rưng rưng, cười rạng rỡ trong niềm vui hớn hở. Đêm hát vùng sâu cội nguồn gợi nhớ, lấp lánh sao trời sáng cả niềm tin …
TRĂNG THU DẠ KHÚC (3 câu cuối)
Sao trời lung linh
Sân khấu muôn màu
Lời ca thắm đậm nghĩa tình sắt son … với nước non …
VỌNG CỔ
Câu 5:
Mặc cho ai giữa phố thị bon chen, em vẫn kiếp phong trần người nghệ sĩ. Bình dị hồn nhiên không màng danh lợi, đem tiếng nhạc lời ca tô điểm bức tranh … đời. Đêm vùng sâu Đồng Vọng tiếng em hò. Tình trong điệu nhạc, nghĩa ân trong câu hát, rót mật ngọt cho đời, đời nâng bổng tiếng ca xuân. Sân khấu ngoài trời đêm gió lạnh đầy sương, nghe vẫn ấm, ấm tình tri kỷ. Rày đó mai đây kiếp phong trần nghệ sĩ, yêu quê hương, yêu sân khấu trọn đời (-)
LÝ GIAO DUYÊN
Tiếng hát vút … cao, cao vời nhân … nghĩa, cung bậc bổng … trầm, thắm đậm tâm … hồn, sợi nhớ sợi … thương, tình nghĩa vấn … vương, yêu quý quê … hương, đêm vùng sâu, sâu nặng ân tình, thương quê mình còn lắm khó khăn, mỗi đêm về, em hát với quê hương.
VỀ VỌNG CỔ (Câu 6)
Kiếp con tằm vương tơ cho đến thác, thì nghiệp cầm ca, em hiến trọn đời mình (-)
Đêm vùng sâu anh đàn em hát, bà mẹ lưng còng mắt sáng rưng rưng
Đêm vùng sâu ân tình vương vấn mãi, sáng cả sao trời sáng cả niềm tin./.