Sáng tác: Phi Hùng
Trình bày: Ngọc Minh, Phúc Nguyện
NGÂM THƠ: NAM 1: Đêm đêm nghe tiếng tiêu sầu
Thời gian chở nặng mái đầu điểm sương NAM 2: Lá rơi nhè nhẹ bên đường
Mùa thu gợi nhớ gợi thương bạn đời
LÝ CON SÁO: NAM 1: Mưa… thu rơi
Như tiếng lòng người xa xôi
Mưa thu vang khúc nhạc bên trời
Mưa rơi hay tiếng bạn đời NAM 2: Lời ngày nào còn vang trong gió mưa
Bến sông xưa tiễn con đò đưa
Đò chòng chành lìa xa bến nước
Kẻ trong mưa kẻ đi ngoài mưa
VỌNG CỔ: Câu 1: NAM 1: Mưa gió ngày xưa vẫn còn mưa gió, lá mùa thu vẫn rơi đầy trước ngõ anh vẫn còn đây tiếng đàn ngày xưa vẫn còn đó thì vội buồn chi để đèn đêm khi tỏ khi… mờ. (-)(-)
Bạn đời ơi bao nhiêu năm thao thức đợi chờ. Giờ tao ngộ hãy so dây nắm phím, tiếng bổng trầm cùng hoà điệu tri âm. (SL) NAM 2: Mưa gió lạnh càng ấm lòng người đối ẩm, năm tháng phong trần mình sẽ tâm sự đêm nay. Rượu thiếu bạn đời chưa nhấp đã say, đời thiếu nhạc ai cho đời tiếng hát.
Câu 2: NAM 2: Tiếng hát bạn đời cao vút mãi. Điệu đàn tình nghĩa bạn đời ơi NAM 1: Tiếng hát ngày xưa nâng bổng tiếng đàn tri kỉ, cố nhân ơi hãy trỗi lên những âm bậc tuyệt vời. (-)(-)
Cung oán cung thương sẽ làm rung động lòng người Người đi xa đêm dài nghe tiếng hát sao khỏi bồi hồi nhớ điệu nhạc quê hương. (SL) NAM 2: Nhớ điệu lý quê hương trên dòng sông quê ngoại, nhớ những chiều đàn cò trắng lơ lững giữa trời mây. NAM 1: Nhớ những đêm trăng nghe điệu hò đồng tháp, nhớ tất cả bạn đời dù đời còn nhớ hay quên.
NAM XUÂN: NAM 1: Quên hay nhớ bạn đời ơi tôi vẫn nhớ
Nhớ bạn đời nhớ cả lúc hàn vi NAM 2: Đời chẳng nhớ còn chi là nhân nghĩa
Nhân nghĩa không còn thì làm sau giữ trọn nghĩa cố… tri.
Đời chẳng ra đời dù đòi vẫn còn đây
Đời nào phải gió mây
Hay sông nước vơi đầy theo ngày tháng đổi thay NAM 1: Đời lắm đắng cay và cơ cực
Đời dạy ta bài học làm người
Đời có cả tiếng khóc và nụ cười
Đời cho đời phải là nghĩa nhân.
VỌNG CỔ: Câu 5: NAM 2: Anh ơi đêm đã tàn mưa đã tạnh ánh bình minh đã rực hồng trên ngàn cây ngọn cỏ, tiếng đàn anh vẫn còn ngân dài trong gió tiếng hát tôi vẫn mãi mãi là lời thơ chan chứa nghĩa ân… tình. (-)(-)
Đời là của chung thiên hạ chớ đâu của riêng mình. NAM 1: Đời đã cho ta cuộc sống, ta phải trả cho đời bằng tất cả đời ta. (SL) NAM 2: Ai quên đời ai quí trọng vật chất phù hoa, ta cứ chọn nhân nghĩa quí bạn đời làm lẻ sống. NAM 1: Trời còn có khi mưa khi nắng, thì người đời sao khỏi đổi trắng thay đen giữa chợ đời.
Câu 6: NAM 2: Chợ đời mua bán danh là lợi. Nhân nghĩa tồn sinh bạn với đời. NAM 1: Ôi đời người sao quá ngắn ngủi, sống trăm năm cũng chẳng có là bao. Nhớ lại tôi với bạn là bạn năm nào, nay tóc đã điểm trắng mà nợ đời chưa trả hết. Bạn đời ta giờ đây kẻ còn người mất, kẻ mất hồn rồi chắc cũng không yên. NAM 2: Người sống nợ đời càng chồng chất. Anh đến thăm tôi suốt đêm mình đối mặt. Hiểu lòng nhau như tiếng hát hoà nhịp với cung đàn. (SL) NAM 1: Bạn đời bất luận hèn sang. Nghĩa nhân vẫn giữ gian nan chẳng rời. NAM 1: Dù cho sông núi đổi dời. Đời là bạn bạn là đời tri âm./.