LÒNG CON NGÀY CƯỚI
Tác giả: Lâm viên
(NS Kim Thoa ca trên chương trình TTCL của HTV)
Thơ:
Hôm nay là lễ tơ hồng
Đứa con gái đã lấy chồng, cha ơi
Mưa quê cứ bẽ bàng rơi
Phải chi con khổ, thì thôi cũng đành.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Đằng này con hạnh phúc biết bao nhiêu bên một tình yêu đến hồi đơm hoa kết trái. Và rồi sẽ vàng thơm chín mọng trên... cành. (-) Cây tình yêu đã dưỡng nuôi bằng đôi tấm chân thành. (+)
Xe hoa vừa đến bên sân
Lòng con se thắt vạn lần cha ơi. (SL)
Dòng sông bên lở, bên bồi
Mười hai bến nước con thời chọn đây.
Ngoảnh lại nhìn cha qua đôi mắt cay cay, nỗi lòng con ước gì cha hiểu thấu./-
Câu 2:
Chuyện cũ bao năm không một lần nhắc lại, nhưng con vẫn vương mang canh cánh bên lòng. (+) Khi tóc cha còn xanh con còn thơ dại, mẹ đã vội phiêu du nơi nước nhược non bồng. (+) Hy sinh cho con cả tháng ngày xuân trẻ, con lớn khôn rồi cha mới nghĩ đến niềm riêng. (SL) Nhìn ảnh mẹ hiền qua hương khói thiêng liêng, con ích kỷ chỉ nghĩ điều nông nỗi. Con đâu hiểu được lòng mẹ hiền nơi chín suối, chắc cũng ưu phiền khi người ở lại cô đơn./-
Lối:
Rồi một ngày cha quyết định đi thêm bước nữa
Con sợ cảnh con chồng dì ghẻ
Nên đã buộc cha phải lấy người con chọn cho cha.
Và vì thương con, cha chấp nhận
Rồi mười năm sống với dì cha cũng được bình yên
Hôm sớm vào ra có người bầu bạn
Mối tình xưa cũng phôi pha theo năm tháng
Cha âm thầm với người con chọn cho cha.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Khi lấy chồng, yêu và được yêu trọn vẹn, con mới hiểu hết nỗi đau của tình yêu bị ngăn cách chia... lìa. (-) Càng thương cha, chuyện riêng tư cũng chiều ý con khờ. (+) Cả tuổi xuân cha dành cho con trẻ, còn lại năm tháng cuối đời cha cũng sống vì con. (SL) Những phút yếu lòng, những lúc bơ vơ, con vẫn không thèm nhớ đến cha luôn bên cạnh. Nay con đi vườn cũ nhà xưa thành hiu quạnh, con nhện già đung đưa sợi tơ mảnh trên trần./-
Câu 6:
Hôm nay là lễ tơ hồng
Đứa con gái đã lấy chồng xứ xa
Ngoái nhìn, vời vợi bóng cha
Một làn sương mỏng như là vây quanh.
Bao năm rồi không mở lời ra, hôm nay con lại nghẹn ngào im lặng. Còi tàu xé tan quê nghèo tĩnh lặng, bóng núi mờ xa lòng trĩu nặng âu sầu. (SL)
Quê nhà lặng lẽ bóng cha
Con vui duyên mới nên qua xứ người
Bao dung cha nở nụ cười
Con đi là trọn một đời cha cho./.