HÀN MẶC TỬ Thơ: Thanh Tùng -
Nhạc: Hà Như
Vọng cổ: Yên Lang
NHẠC Nữ: Thương ôi! một bậc tài hoa,
Lời trăng thơ mộng, tâm tình hiến dâng.
Một đời ngắn ngủi bao năm,
Trăng sao là bạn, biển khơi là tình. Nam: Hai mươi tám tuổi về đâu?
Đồi cao yên giấc mộng đầu từ đây.
Ru anh sóng vỗ bạc đầu,
Ru anh một thuở trăng gầy… dáng… xưa…
VỌNG CỔ 1) MĐ: Hàn Mặc Tử ơi! em nắn nót lời thơ như những dòng châu ngọc. Hương tỏa mênh mang gió ru tình khúc, trời đã vào thu dìu dặt bóng… trăng…… vàng.
Trăng của riêng ai sao anh thổn thức đoạn trường?
Lầu Ông Hoàng nay nặng tình tha thiết, anh đi rồi trăng mộng cũng về xa. (+)
HMT: Trời Qui Nhơn không mờ hương vị cũ, hoa cỏ rùng mình chim hót ghẹo người thơ.
MĐ: Anh về Qui Nhơn chôn kín mộng ban đầu, quên hình bóng Mai Đình lẻ loi buồn tủi…
2) HMT: Mai Đình ơi! em đã ôm ấp giấc mơ đầy mộng mị, đời của ta như một chiếc lá khô tàn.
Sương bạc lầu trăng gió thấm lạnh mơ màng.
Những tà áo biếc đã trôi vào mộng ảo, em đừng buồn, đừng quyến luyến mảnh tình si. (+)
MĐ: Mỗi lần đọc thơ em bùi ngùi muốn khóc, ai phụ tình người, sao người phụ tình ai?
HMT: Ta đã chết rồi từ muôn trăng thế kỷ, đêm trở mình hạt sương nhỏ cũng trầm tư…
NHẠC Nam: Hai mươi tám tuổi về đâu?
Đồi cao yên giấc mộng đầu từ đây.
Ru anh sóng vỗ bạc đầu,
Ru anh một thuở trăng gầy dáng xưa.
Nữ: Nhớ anh, trời đổ cơn mưa.
Ôi, Hàn Mặc Tử! Gọi tên anh hỡi người…
Nhớ anh, trời đổ cơn mưa.
Ôi, Hàn Mặc Tử! Gọi tên anh… hỡi… người…
VỌNG CỔ 5) HMT: Mai Đình ơi! Em có trở lại lầu Ông Hoàng đọc thơ Hàn Mặc Tử. Em ơi… nhớ trả cho anh mảnh trăng buồn thiên cổ, để mai đây hồn mộng nở… hoa…… tình.
MĐ: Em sẽ đọc thơ anh và lặng lẽ khóc riêng mình.
Anh mơ trăng để cõi lòng thêm đày đọa, em não nùng thương cảm mộng thi nhân. (+)
HMT: Ta gởi hồn thơ lên tận chốn cung hằng, đêm dìu dặt thơ trăng cùng hợp tấu.
Đời thi sĩ miên man nhiều tâm sự, lỡ mối tình xưa trăng đổ lệ canh trường. (+) (8 nhịp)
6) MĐ: Trăng đổ lệ hay trái tim ai rỉ máu? Bến hẹn hò bao kẻ bỏ ra đi.
HMT: Còn lại Mai Đình bận bịu buổi chia ly…
MĐ: Ngâm bài thơ xót thương người… (Xế Xảng)
Bạc số… buổi chia tay.
Trăng quyện hồn thơ, xúc động u hoài.
Anh về Qui Nhơn chôn kín nỗi cô đơn.
(+) (+) (+)
Em bùi ngùi ngâm… câu thương cảm (+)
Xa cách từ đây__ không biết đến bao giờ.
HMT: (--) Xa cách từ đây__ xa mãi em ơi!
(--) Trăng đợi chờ ta bến hẹn ven trời.
Lỡ khúc nhạc tình từng mảnh trăng tan.
(Về Vọng cổ) MĐ: Trăng tan từng mảnh, hồn em tan từng mảnh. Tình trót trao ai, tình đã dở dang rồi.(+)
HMT: Gió theo lối gió, mây đường mây.
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay.
MĐ: Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?