1. Chào mừng bạn đến với CLB Yêu Cổ Nhạc ANH EM ! Nếu đây là lần đầu bạn tham gia, để có thể cùng mọi người chia sẻ các vở cải lương hay hoặc thảo luận về các vấn đề trên diễn đàn vui lòng ĐĂNG KÍ thành viên !
nghethuat - "Cơn mê cuối cùng" vào Nhà hát TP (Tối mai ngày 05/12/2015)
cảnh chot́ bình trọng ca đỉnh luôn nội tâm cảm xúc rất cao, vở diễn hay và cảm xúc cao cùng với kich tính cao nhất ở hai cảnh chót, khi mà cậu út tỉnh ra một phần dù chưa phải là hoàn toàn, mình thấy chú thanh nam phải xứng đáng giải vàng chứ không phải là giải bạc là đúng hơn, và bình trọng không có giải tiếc vô cùng, nhân vật của bình trọng cứ như là một bóng ma lầm luĩ vậy đó ít có đất ca diễn gần tới những cảnh sau thì mới có đất dụng võ

nếu nói vở diễn này so với dòng nhớ thì hay hơn từ nội dung cho đến ca diễn cuả nghệ sĩ rất hay

thu vân từ giọng ca đến diễn xuất rất chín muồi cuả một cô ₫ào thương , thích nétdiễn tinh tế nắm vững tâm lý nhân vật không chệch hướng,còn giọng ca number one mình thấy thu vân trên sân khấu cũng như buì̀ trung đẳng xinh hơn cả trên tv

vở diễn này buì trung đẳng có đất diễn , và có tiến bộ hơn muà diễn trước
bình trọng ca hay và diễn có nội tâm lắm, khônh hiểu sao mình lại thích vai diễn ông khương hơn là vai diễn trong dòng nhớ


với kim phuṇg tuy vai diễn không có đất dụng vỏ nhiều nhưng lại ra trò , làm cho sân khấu nóng hơn để che phủ bớt cái màu ảm đaṃ, kim phụng cho thấy một gam màu mới trong diễn xuất cuả mình rất hay


với chú thanh nam đây là một gam màu mới cái cảm xúc ngu ngơ như một đưá trẻ,một chút dồn nén trong cảm xũc khi không được nói nên lời, cùng với cái chỉnh chu cuả người đàn ông từng trải,một vai diên đa cảmbxúc đáng xem rất thú vị, thích những những câu nói ngây ngô không nhịn cười được , và thậtt sự chú đã khóc cho vai diễn , đây là vở diễn mà mình đượ̣c xem trực tiếp và khóc nhiều nhất từ trứớc tới giờ,

nghệ sĩ y phương vai diễn trong vở diễn này thì nhẹ nhàng hơn, giaù lòng vị tha, thương người , bát ái âm thầm chiụ khổ một mình để không làm tổn hại những nngười mình yêu thương, khác với vai diễn trong dòng nhớ

noí chung rất thích xem đoàn kiên giang vì các nghệ sĩ đều ca hay và diễn tốt, với mình thì vở diễn này đã có giả trong lòng mình
nghethuat - "Cơn mê cuối cùng" vào Nhà hát TP (Tối mai ngày 05/12/2015)
trời ơi phim mỹ khoái coi lắm đó, đấm đá, ma kinh dị phải ghê thật là ghê mới khoaí, tình cảm, phiêu lưư mạo hiểm coi hết, viễn tưởng vôđây mà bàn phim mỹ sai chủ đề admin đuổi ra rồi sao
ok của mình là phuongduyennguyen3@gmail.com
nghethuat - "Cơn mê cuối cùng" vào Nhà hát TP (Tối mai ngày 05/12/2015)
Chính xác. Đêm qua định dập em nó vụ cảnh trí mà mắt mở hỏng lên, cố lắm mới xem được hết bài. Cảnh miền tây thì thế thôi, đòi hỏi sao nữa GT?! GT huh?! hehehe...
Nhưng nói thì nói... sao vẫn thấy cảnh trí, bố cục... hao hao như Dòng Nhớ 2012.
- Cơn mê cuối cùng: Khó chịu nhất là 1 con rồng năm ngang ở bàn thờ. Mấy tàu dừa nước phải chi đừng vẽ mà chịu khó đốn 2 bụi làm thật luôn, phông cảnh dòng sông tối xuống xíu.
Nhưng bên cạnh đó cũng có cái dể thương là: Con xuồng nhỏ, đám lục bình, bụi bông Bụp.

mình xem vở diễn này thấy được rõ đâu là không gian và thời gian cuả bối cảnh vở diễn đa số số bây các vở diễn khôngcho ta thấy rõ được điều đó thế cho nên cảm xúc bị tuột
nghethuat - "Cơn mê cuối cùng" vào Nhà hát TP (Tối mai ngày 05/12/2015)
Hội diễn xong rồi nên em vu vơ vài lời cho vui cửa vui nhà nhé.

Đặc biệt thích giọng luyến láy và ấm áp riêng biệt của Bùi Trung Đẳng quá đi mất.
Kế đó là giọng ca mượt mà trong trẻo và điêu luyện của Thu Vân.
Ấn tượng giọng ca NS Bình Trọng, nhắm mắt lại nghe giống chú Minh Vương đến 80%.

Cảnh trí không đầu tư quá hoành tráng. Nhưng thui, bỏ qua yếu tố này. Dù sao cũng đủ truyền tải là được rồi, đi vào sự hào nhoáng quá mà rỗng ruột thì phí. Hihihi...

NSƯT Thanh Nam quả xứng tầm với danh hiệu, trừ đôi chỗ nhỏ chưa ăn ý với bạn diễn lắm, nhưng lại hoàn toàn thu hút khán giả mỗi khi anh xuất hiện trên sân khấu.

Em không bàn sâu vào diễn xuất từng người vì... tất cả cần thêm thời gian sống với nghề mà. Hơn nữa... ai hỏi em mới nói. Kakakaka...

Về kịch bản, rất tiếc kịch bản này đã bị 2 lỗi rất lớn. Dù cho có ý đồ hay không thì vẫn là không ổn.

Thứ nhất, việc tốn nhiều tâm sức để đẩy cao trào tình tiết là sự nhầm lẫn của khán giả về tội lỗi do ai gây ra cho Mận, là ông Khương và Út Hơn. Vậy mà chỉ vì muốn đưa ý đồ "ông Khương được dân quanh vùng tôn làm thánh" lại để ngay giữa cảnh cao trào xuất hiện một nhân vật lạc lõng vào giả tỉnh như hài thì toàn bộ cảm xúc của khán giả cũng đi du lịch luôn. Dù đoạn sau có cố đẩy lên thì nghệ sĩ nghề cũng lạc cả cảm xúc chứ đừng nói khán giả.
Thứ hai, đã muốn lấy sự hiểu lầm của Dũng (người yêu Mận, con ông Khương) đặt lên cậu Út làm cao trào nhân văn cho cái kết mà cuối cùng khán giả lại là người nhầm lẫn. Họ trông chờ để xem thử khi Dũng biết ra sự thật người đã hại Mận là ba Khương thì sẽ như thế nào, mà chờ hoài chẳng thấy, việc Dũng biết ra sự thật trôi tuột lẫn vào đâu đó chẳng ai nhận ra để cuối cùng thấy Dũng tác hợp cho cậu và tha thứ cho ba mới nhận ra Dũng đã biết. Đúng là gây bất ngờ thiệt, bất ngờ vì cách xử lý mâu thuẫn thiếu thuyết phục đến thế.


Hihihi... 2 điểm lớn này thôi, còn mấy điểm nhỏ bỏ qua. Nói chung nhiều chỗ xử lý không thuyết phục. Có cách để xử lý mà không cần nấu lại, nhưng chắc hok cần em thêm ý kiến. Diễn xuất nhiều cảnh không thuyết phục. Đưa ra tình huống mà xử lý cứ lửng vậy hơi khó chịu cho người xem. Thay vì họ tin là thật và hòa vào cảm xúc thì khán giả lại phì cười ở cảnh không diễn hài. Cứu người mới mém chết chìm ngoài biển mà giống như thăm bệnh ấy, hihihi... còn nhiều mà... thui bỏ y mỏi tay òi.


Em vu vơ thui nha, có ai đọc mà thấy động chạm thì bỏ qua cho em. Dù sao, sân khấu cải lương cũng đến lúc cần thêm những khán giả chịu nhận xét khách quan và cả chủ quan nữa. Cái nào cũng tốt. Dễ giải quá sao chạy kịp với nền nghệ thuật... của người ta. Hihihi...
theo bạn là như thế, nhưng mình có cảm nhận khác hơn

đây là một vở cuả miền sông rất mộc mạc và chân phương , không gian và thời gian thể hiện rất rõ, sự thanh vắng cuả không gian hoà lẫn với tiếng kêu cuả loài côn trùng ,cùng với tiếng nước réo hoà quyện với tranh thanh gió mát cuả dòng sông một cảnh nên thơ cuả miền sông nước nhưng cũng rất đổi bình thường vây mà đã tạo nên bi kịch xyên suốt cả vở diễn nụ cười hoà lẫn trong nước mắt

đây không phải là vở diễn cung đ̀nh để mà phô trương sự hoành tráng, cung điện nguy nga cùng với sắc phục ,vờ́i thành phố hcm những vở diễn này rất hợp cho người xem để cho ta suy ngẫm và hồi tưởng ....

âm thanh thì quá hay rõ ràng làm cho người nghệ sĩ phô trương được giọng ca đẹp cuả họ

cái hay cuả đạo diễn chính là làm cho người xem nhầm lẫn thủ phạm cái bào thai cuả mận , nó là dụng ý hay của đạo diễn vì xem biết trước kết quả thì còn gì là hay , thế cho nên phim mỹ luôn cuốn hút người xem vào câu chuyện

theo mình dũng chỉ có bức xúc mạnh với cậu cuả mình mà với người cha ruột thì lai vị tha hơn có lý do cuả nó

1 dũng không muốn mất thêm một người thân nào cả mà mình yêu quý
2 sau khi biết ngồn gốc sự thật tất cả đều tha thứ cho ông khương thì tại sao dũng lại không tha thứ cho cha cuả mình, vì vậy cảnh như bạn mong muốn sự xâu xé giữa cha và con không thể xảy ra được,mà chỉ có sự kết thúc chia sẽ và đồng cảm cuả những người đàn ông trong cuộc, mình là phả́i nữ mà còn đồng cảm được điều đó huống chi là các đấng maỳ râu , một cái kết quá đép rồi còn gì

nghệ sĩ diễn và ca quá hay từ vai nhỏ đến lớn
Nickname : nghethuat
Tên thật : Nguyễn Thị Lan
Sinh nhật : 03-08-1971
Email : Lan09850961@gmail.com
Nghề nghiệp : Chưa có thông tin !
Sở thích : Chưa có thông tin !
Đến từ : Chưa có thông tin !
Tổng số bài viết
Số tin nhắn
Được cám ơn
Chữ ký
Chưa có chữ ký !
Tin nhắn
Hình ảnh
Bài hát
nghethuat TRÌNH BÀY
Bài hát
HOẠT ĐỘNG GẦN ĐÂY